Chap 28: Tạm biệt Taehyung

6.7K 369 42
                                    

Tôi cố nén nước mắt, lấy tay lau bớt đi những giọt nước đang che trắng tầm nhìn. Người đã chụp những tấm hình của tôi và Taehyung trông rất quen mặt, dường như tôi đã gặp cô ta ở đâu rồi. Đang cố lục lọi trong trí nhớ thì đột nhiên hình ảnh của cô gái đó đổ về ào ạt trong tâm trí tôi. Người chụp mấy tấm ảnh này không phải ai xa lạ, chính là ả fangirl cuồng nhiệt bị tôi bắt tại trận khi cô ta cố quay lén Seokjin oppa thay áo ở concert bên Mĩ. Thì ra sau khi bị đuổi đi, cô ta đã không về Hàn Quốc ngay mà còn nán lại theo dõi chúng tôi lâu như vậy, tới tận bây giờ mới tung ảnh lên, rõ ràng là đã lên kế hoạch tỉ mỉ từ trước. Tôi gật đầu xác nhận mình biết người kia cho nhóc Shin.

"Chị biết cô ta."

"Tốt. Cho em biết tên và vài thông tin về cô ta đi, em sẽ tráo đổi lý lịch cá nhân của chị thành của cô ta. Em sẽ để ả chịu phiền nhiễu thay cho chị, khiến ả không ngóc đầu lên được."

Dù không biết thằng nhóc định làm điều đó như thế nào nhưng tôi vẫn đưa thông tin cơ bản mà tôi biết cho thằng bé. Có cơ hội mà, tôi nhất định phải để cho cô ta nếm mùi bị người khác hãm hại là như thế nào. Còn về Taehyung, hắn thật sự sẽ không liên lạc với tôi sao? Thật sự sẽ bỏ mặc tôi để bảo vệ bản thân sao? Bighit đến giờ vẫn không thấy có động thái gì trước tin đồn này cả. Chẳng lẽ bọn họ định qua cầu rút ván với tôi thật ư. Tôi không tin sau tất cả mọi chuyện, Taehyung có thể phủi tay quên đi mọi thứ. Cảm giác bị bỏ rơi bởi người mà mình tin tưởng thật sự đau đớn vô cùng. Đang mải chìm trong suy nghĩ hỗn loạn của bản thân thì nhóc Shin chợt đi đến bên cạnh tôi, hai tay nắm lấy hai bàn tay tôi xoa nhè nhẹ. Ánh mắt đầy dịu dàng an ủi người chị đang không ngừng nức nở.

"Noona, đừng khóc. Có em đây. Noona đi với em không?"

"Đi đâu?" Tôi nghẹn ngào hỏi lại thằng bé.

"Đi thật xa. Đi tìm nơi bình yên hơn. Chị không thể ở đây nữa đâu, dư luận sẽ ép chị đến chết đó. Hãy đi cùng em nào, noona. Chúng ta cùng trốn đi."

"Nhưng chị...chị nghĩ Taehyung sẽ tìm chị. Anh ấy sẽ không im lặng mà quay lưng với chị đâu."

Thằng nhóc đứng vụt dậy, bật cười khanh khách khi nghe tôi nói. Đoạn nó cầm lấy điện thoại của tôi, giơ ra trước mặt.

"Noona, chị thật ngây thơ. Chị hãy nhìn kỹ đi, đây là tin nhắn từ người chị tin tưởng đấy."

Tôi run rẩy nhận lấy chiếc điện thoại từ tay thằng bé. Hai mắt rung động khi nhìn thấy dòng tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại của Taehyung. Tôi chậm rãi đọc từng chữ trên màn hình mà cảm tưởng như mỗi từ được đọc lên là một nhát dao đâm sâu vào trái tim thương tổn của tôi.

"Cô hãy rời khỏi Hàn Quốc đi. Tốt nhất là đừng về đây nữa. Nếu cô thương tôi, thương BTS thì xin đừng trở thành vật ngáng đường của chúng tôi. Vĩnh biệt."

Chiếc điện thoại trên tay trượt dài theo những giọt nước mắt của tôi rơi xuống sàn. Tôi khuỵu gối xuống đất, hai tay nắm chặt thành nắm đấm. Tôi cố để cho móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay mình với hi vọng nỗi đau thể xác có thể lấn át được nỗi đau trong trái tim tôi. Hóa ra, trước giờ tôi đã lầm. Là bản thân tôi hoang tưởng về một tương lai có Taehyung. Không hề hay biết rằng lâu nay chỉ có một mình tôi mơ mộng như thế mà thôi. Người kia nào có mong sự có mặt của tôi trong tương lai của họ. Cảm giác bị phản bội xâm chiếm lấy trái tim nhỏ bé, nó không ngừng bóp nghẹt cảm xúc của tôi. Thật đau lòng. Thời gian qua tôi bị người khác xem như trò hề mà vẫn ngây thơ thêu dệt mộng đẹp. Nước mắt tôi tuôn dài thành dòng, nỗi đau này thật sự quá lớn đối với tôi. Đặt tay lên tim mình, tôi nghe thấy tiếng niềm tin vụn vỡ. Từng nụ cười, từng lời nói của Taehyung hóa ra chỉ là lừa dối. Những lời nói dối thật ngọt ngào, rồi hắn ta lại tặng cho tôi một nhát dao đâm thẳng vào tim, không chút chần chừ, do dự. Tôi cảm thấy hơi thở của mình nặng nề vô cùng, bụng quặn thắt từng cơn. Tôi cố hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh, lấy tay xoa đều vùng bụng để an ủi hai đứa bé. Dường như bọn nhỏ cảm nhận được nỗi đau của tôi nên cũng quẫy đạp phản ứng theo.

[Taehyung×you] Tôi Không Phải Fangirl Của AnhWhere stories live. Discover now