Chap 43: Sự thật phơi bày

5.8K 309 47
                                    

Trong khi tôi ôm lấy Yejun, cố giúp cho thằng bé đỡ hoảng sợ thì một giọng nói nam tính vang lên cùng với cái tông giọng vô cùng phấn khích, hoàn toàn không phù hợp với hoàn cảnh hỗn độn hiện tại một chút nào.

"Noona, em rất vui khi chị đã đến đấy, mặc dù em mong chị đến đây một mình hơn."

Tôi ngước mắt nhìn theo hướng phát ra giọng nói hồn nhiên đến kỳ dị kia. Trên khung cửa sổ bằng xi-măng vốn không có song cửa, lại còn lởm chởm những mảng rêu xanh, một người đàn ông vận trên mình bộ comple của chú rể, đang ngồi vắt vẻo trên đó. Một chân người kia co lên để trên bệ cửa, chân còn lại thì buông thõng xuống dưới. Tuy nhiên, thứ làm tôi kinh hoàng hơn tất cả khi nhìn vào khung cửa đó chính là cảnh tượng con người đáng sợ kia đang dùng một tay nắm lấy cổ Yejin, giữ con bé đứng thẳng trên bệ cửa cheo leo lạnh giá. Tôi không nhìn lầm chứ? Con người độc ác đó đang bóp lấy cái cổ nhỏ của đứa con gái tôi yêu thương. Con bé nhắm nghiền cả hai mắt, chẳng hề có lấy một phản ứng nào trước hành động tàn nhẫn của người kia. Tôi hoảng hốt thét lớn, cầu mong đứa con bé bổng của mình sẽ nghe thấy mà đáp lại tôi.

"Yejin! Yejin à, mẹ đây. Con có nghe thấy mẹ không? Yejin!"

Con bé vẫn im lặng như tờ, chẳng có lấy dù chỉ là một chút phản ứng. Tim tôi quặn thắt mạnh từng cơn đến mức làm cho việc hô hấp càng lúc càng khó khăn hơn. Yejin yêu quý của tôi sao lại im lặng như thế được. Taehyung ở bên cạnh nhìn thấy con gái mình bị kẻ kia vờn trong tay, lòng vô cùng phẫn nộ vội đứng dậy chạy ngay đến chỗ kẻ thủ ác. Nhưng Taehyung chỉ vừa di chuyển được một chút thì một tiếng nổ lớn phát ra khiến cả tôi và Yejun đều phải giật mình. Tôi trăn trối nhìn Taehyung đứng yên như tượng trước mũi súng của người đàn ông kia. Phát đạn vừa rồi đã ghim thẳng xuống nền xi-măng tạo thành một vệt lõm cháy đen, vẫn còn chút khói thuốc bay lờn vờn trong không khí. Người ngồi trên bệ cửa nhếch mép cười lớn, cây súng trên tay vẫn chĩa thẳng vào đầu Taehyung, không hề có chút lung lay. Hắn thong dong lên tiếng.

"Mày tốt nhất là đứng yên đó, nếu không thì viên đạn thứ hai sẽ ghim thẳng vào cái đầu của mày chứ đếch phải cái nền đất cứng ngắc đó nữa đâu."

Tôi vô cùng thất kinh trước lời đe dọa của kẻ bắt cóc, hoàn toàn không muốn tin cảnh tượng đang diễn ra trước mặt là sự thật dù chỉ một chút .

"Shin, em đừng làm bậy. Em sẽ mang tội giết người đó."

"Noona, bây giờ chị là đang lo cho em, hay lo cho hắn, hay là cho đứa con gái của chị thế?"

Shin vừa nói vừa nhìn vào Yejin, con bé vẫn im lìm như cũ trong bàn tay của nó.

"Yejin! Con bé không có chuyện gì chứ? Con bé vẫn còn sống đúng không?"

"Chị yên tâm. Con nhóc này chỉ là ngất đi thôi. Em làm sao có thể để cho bản sao của Taehyung chết một cách dễ dàng như vậy được."

"Shin, sao em lại làm vậy? Yejin là con của chị, nó cũng là cháu của em. Không phải em rất yêu thương nó sao? Em nghĩ gì mà lại cả gan làm ra những chuyện tày đình như vầy hả Shin?"

Shin hướng ánh mắt trực diện đến chỗ tôi, một ánh mắt tràn ngập sự khinh bỉ và hận thù.

"Phải, nó là con chị nên em mới yêu thương chúng. Chỉ có điều tội lớn nhất của chúng chính là tụi nó cũng là con của Taehyung. Chị có biết khi em nhìn con bé mang gương mặt giống y như thằng bố của nó, em đã muốn giết chết nó ngay tức khắc không? Chị nên biết ơn vì em đã để nó sống tới tận bây giờ đi."

[Taehyung×you] Tôi Không Phải Fangirl Của AnhDonde viven las historias. Descúbrelo ahora