Chap 4

2.3K 145 10
                                    

Thật hiếm khi Tiêu Chiến buổi tối ở nhà mà không say nhưng Vương Nhất Bác bởi vì cơ thể mệt mỏi đặt lưng xuống liền ngủ cho nên một đêm này dễ dàng trôi qua, sáng sớm lúc Tiêu Chiến cầm tài liệu ra khỏi phòng chuẩn bị tới công ty thì bắt gặp Vương Nhất Bác đang ngồi loay hoay ở trước cửa, cậu ngồi xổm quay lưng vào trong nhà, trông không giống như đang mang giày, Tiêu Chiến bước tới gần mới cất giọng hỏi.

- " Em đang làm gì ở đó"

Vương Nhất Bác đang chăm chú bị hỏi bất ngờ giật mình, quay đầu ngước mặt lên nhìn anh, ánh mắt lúc này theo Tiêu Chiến so sánh chẳng khác mấy với bộ dạng tủi thân ấm ức của mèo nhỏ Kiên Quả lúc bị anh giấu mất thức ăn vừa đáng thương vừa hết sức buồn cười.

- " Giày bị bẩn rồi, làm cách nào cũng không có sạch được"

Vương Nhất Bác không vui lên tiếng, rõ ràng hôm qua còn sạch đẹp mới một tối không biết là ai không có lương tâm đạp lên làm bẩn cả gót giày.

Bên ngoài Tiêu Chiến không có tỏ thái độ gì, đi tới mang giày liếc xem mới biết  Vương Nhất Bác đang lau giày nghe cậu nói lại hờ hững lên tiếng.

- " Vậy thì mua đôi khác đi"

Người trưởng thành như anh không mấy để tâm đến những việc vụn vặt này mà nhìn đôi giày cũng không tính bẩn tới mức để cậu phải đau lòng đến như vậy, giày thôi mà mua đôi khác không phải là được rồi sao. Tiêu Chiến bước ra cửa nghe được giọng sữa của Vương Nhất Bác làu bàu.

- " Đôi này là bản giới hạn khó lắm mới mua được"

Lúc Tiêu tổng tới công ty lại gặp hội nhóm mấy vị thư ký của mình túm tụm nhau rôm rã còn không phát hiện là sếp đã tới. Nhìn đồng hồ còn chưa đến giờ làm việc Tiêu Chiến chẳng nhàn rỗi để tâm tới đề tài bát quái của bọn họ thong dong bước về phía phòng làm việc của mình lại nghe.

- " Chúc mừng cậu Tiểu Lộc không phải có tiền là mua được đôi này đâu, tôi dành mãi cũng không được đó"

- " Thật sự luôn, tôi sắp dành được rồi lại không phải size giày của mình thật tức chết mà"

Tiêu tổng đang đi thì dừng bước, nhìn xem là đôi giày ghê gớm gì khiến bọn họ ái mộ như vậy, nhận ra đôi giày ở trên bàn có phần quen mắt. Hôm nay  là đại hội giày dép thì phải từ sáng tới giờ chỉ toàn được nghe giày, Tiêu tổng lắc đầu ngao ngán.

Tiêu Chiến vừa vào phòng đã thấy cái cậu Tiểu Lộc mới dành được hàng limited vui vẻ chạy vào đưa bản kế hoạch cho anh, đợi phân phó xong công việc Tiêu tổng vẫn như bình thường nhìn vào màng hình máy tính, thư ký Tiểu Lộc sắp xếp lại tài liệu mang ra ngoài nào ngờ nghe được sếp mình.

- " Cậu đi giày size bao nhiêu vậy"

- " Dạ sếp nói gì cơ"

Thư ký Tiểu Lộc mắt chữ o mồm chữ a ngơ ngác hỏi lại, sếp hôm nay lại quan tâm tới cả size giày của nhân viên cơ đấy.

Giữa buổi, Vương Nhất Bác đem xấp tài liệu đặt trên bàn làm việc cho Tiêu Chiến, vừa rồi anh có gọi điện nhờ cậu đem tài liệu quan trọng tới công ty nhưng lúc cậu tới anh đã đi họp thư ký nhận ra Vương Nhất Bác nên mời cậu vào phòng làm việc của anh đợi người.

[ZswW] Giá Như Em Biết TrướcWhere stories live. Discover now