Chương 18: Rất muốn chiến tranh lạnh!

16 1 0
                                    

   Quả bom Yuki ném xuống hình như có hơi to thì phải? Bởi vì Kirihito biểu hiện như thể nhìn thấy trời long đất lở vậy.

      - Yuki, cô có bị sao không vậy? Cô không hiểu cái tên Karasu đó nguy hiểm đến thế nào sao?_ Chàng thiếu niên nào đó nổi bão.

      - Tôi hiểu chứ!_ Yuki nghiêm túc mà gật đầu.

      - Nếu đã hiểu thì vì cái gì cô vẫn còn muốn đến cùng cậu ta?_ Hiểu cái quỷ, con nhóc này rõ ràng là không có đặt nó vào tai mà.

      - Bởi vì chỗ này của tôi cũng có vấn đề này._ Yuki cong môi mỉm cười, ngón tay cũng chỉa chỉa vào đầu mình.

   Kirihito thực sự cạn lời không nói nổi rồi. Ai đời lại có người tự nói mình có vấn đề không chứ? Chỉ là, không hiểu sao nhìn nữ hầu nói vậy cậu lại cảm thấy hơi hơi... tội nghiệp cô ta.

   Đầu óc đúng là phải không có vấn đề mới chịu được đứa em trai của hắn. Haizz, chung quy cũng là cậu có lỗi mà.

   Yuki nói đầu óc mình có vấn đề là đùa, nhưng việc cô sẽ không tránh xa Neguro là thật. Cô thực sự sẽ không nghe lời Kirihito mà xa lánh cậu ta.

   Không phải vì đầu óc Yuki có vấn đề. Mà nếu cô có bệnh thật, cũng chỉ là bệnh trung nhị thôi. Cô chỉ là không nhìn được Neguro cứ thui thủi một mình như vậy. Nói sao nhỉ? Cậu ấy khiến cô nghĩ đến bản thân mình.

   Yuki khi còn đi học cũng luôn bị bài xích như thế. Có thể là bởi vì cái bộ dáng khác người, cũng có thể bởi vì cô lộ ra những hành động không bình thường. Ừ, nếu nói theo lời của họ thì là hành vi cổ quái đấy!

   Không cổ quái sao được? Ai bảo trong lớp còn nơm nớp lo lắng việc hai bên nội ngoại chứ?

   Sao? Lo lắng cái gì á hả? Đương nhiên là lo việc họ nhân lúc cô học mà làm vài trò bậy bạ rồi. Đừng tưởng Yuki không biết cái hộp bento mấy lần bị tẩm thuốc nhé.

   Thôi bỏ đi, đừng có nghĩ nữa. Nghĩ nữa sẽ hại người mất.

      - Lần trước cô cãi nhau với Akihito cũng là vì chuyện này đúng không?_ Nhìn cái người đang ngồi cạnh mình kia, Kirihito khó có khi nào lại gợn lên hứng thú.

   Cứ tưởng có thể xoa dịu được Akihito, không ngờ thiếu nữ này còn đáng ngạc nhiên hơn. Vậy mà lại có thể khiến em ấy hạ mình.

   Em trai mình là người như thế nào, Kirihito tự nhận là hiểu được một hai. Nếu như phải so sánh thì, em ấy giống như... rắn độc? Ấy, không phải, đó là tả cái tên tộc Karasu kia mới đúng.

   Nói tóm lại thì, em trai không phải là người dễ dàng cúi đầu trước người khác. Thế nhưng nhìn cái thái độ cẩn trọng hai ba hôm nay của em ấy. khiến cho cậu được lóa mắt.

   Ngoài ra, trong lòng của thiếu gia tộc Genbu không khỏi sinh ra kính nể. Thiếu nữ này... lợi hại! Chỉ mới một tuần, vậy mà lại có thể khiến em trai chịu đi học.

   Không thể đắc tội! Không thể đắc tội! Không thể đắc tội!

   Kirihito lặp đi lặp lại bốn chữ này rồi lại tiếp tục nhìn người ngồi cạnh.

Lạc sang thế giới khác!Where stories live. Discover now