Chương 5: Genbu Kirihito

150 14 1
                                    

   Cô gái nhỏ bé ngồi dưới một thân cây không thuộc về thế giới này...

   Mái tóc rực vàng khẽ bay trong gió...

   Những giai điệu vô cùng kỳ lạ...

   Và kì lạ hơn, cánh đồng hoa ấy không hề nuốt đi người đang thổi sáo...

   Những cây hoa được trồng ở đây là loại hoa dùng năng lượng của con người để làm thức ăn, khi đủ năng lượng sẽ nở hoa tùy theo các loại ma lực...

   Vậy thì tại sao... cô gái ấy lại không bị hút ma lực?

   Có một người đã quan sát Yuki từ trên cao, và từ khi cây hoa kỳ lạ kia mọc lên...

   Sau đó, lặng lẽ đáp xuống trước mặt cô...

   Yuki vẫn không để ý đang có người quan sát mình, cô  vẫn mải miết thổi những giai điệu mềm mại ấy...

...................................

   Cho đến khi Yuki đã thổi sáo đến no, cô mới mở mắt. Và lập tức "đụng" phải chủ nhân mình...

      - Cậu chủ, sao về mà không nói với tôi tiếng nào vậy? Làm tôi giật cả mình..._ Cô vỗ vỗ ngực, thở phào...

      - Cái cây đó... không thuộc về thế giới này!_ Người trước mặt nâng ngón tay, chỉ về cái cây Yuki đang tựa. Lúc này, nữ chính của chúng ta mới ngó ra đằng sau...

   Một cây hoa anh đào khổng lồ đang mọc phía sau Yuki. Với màu hồng dịu dàng nhưng nổi bật trong đêm đen. Từng ngọn gió thổi qua, những cánh hoa trắng tinh xoay vòng, đáp xuống... Nhẹ nhàng đậu trên mái tóc vàng mềm mại...

   Yuki ngẩn ngơ nhìn cây hoa hồng rực kỳ ảo trước mắt mình...

   Ở nơi lạ lẫm này, lại nhìn thấy một thứ thuộc về thế giới của mình...

      - Sakura?_ Yuki khẽ thầm thì, bỗng thấy mắt mình cay cay...

      - Loại cây đó tên là Sakura sao? Làm sao cô có thể khiến nó mọc ở đây được?_ Âm thanh vang lên khiến Yuki bừng tỉnh từ hồi ức. Cô quay người lại đối mặt với người triệu hồi mình:

      - Phải rồi nhỉ cậu chủ, tôi vẫn chưa cho cậu biết về cái cây này. Nó có tên là Sakura, nghĩa là hoa anh đào. Nó là một loài hoa đặc trưng tại thế giới của tôi..._ Vừa nói, Yuki vừa mỉm cười đưa tay ra hứng những cánh hoa trắng muốt...

      - Đặc trưng?_ Tiếng nói vang lên, tỏ vẻ đầy ngạc nhiên... Yuki chỉ cười và nói:

      - Chẳng phải chính cậu đã kéo tôi đến...

   Câu nói thốt ra được nửa chừng bỗng nhiên dừng khựng... Yuki cau mày quay lại nhìn người vẫn im lặng đứng sau mình... Có cái gì đó không đúng lắm thì phải? Cô thầm kiểm tra lại liên kết linh hồn rồi cau mày nhìn người trước mặt:

      - Cậu không phải Genbu Akihito, cậu là ai?_ Vừa nói, Yuki vừa động đậy các ngón tay, giấu trong đó những lưỡi dao mỏng...

      - Cô không biết sao?_ Người trước mặt lại nở một nụ cười thong dong...

   Yuki rùng mình, nhanh chóng đọc chú ngữ... Những sợi dây leo đầy gai đột ngột xồ ra từ đất và trói nghiến cô...

Lạc sang thế giới khác!Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang