Chương 87+88+89

1.5K 127 9
                                    

Chương 87:

Cây linh thảo kia cũng không biểu hiện tức giận một chút nào, chỉ là nhẹ nhàng co rúm một chút, sau đó ngoan ngoãn đem vật liệu mà Đoạn Ngọc Giác yêu cầu bỏ vào tay cậu, còn nhõng nhẽo cà cà ngón tay của cậu!

—– Lừa người khác chứ gì?

Mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình cảnh trước mắt này, con ngươi cũng không muốn cử động.

—— Sau khi cây linh thảo kia cọ cọ tay của Đoạn Ngọc Giác, phát hiện cậu không hề có ý định cự tuyệt, dĩ nhiên khéo léo dùng toàn bộ thân thể đến cọ Đoạn Ngọc Giác. Đoạn Ngọc Giác khá là bất đắc dĩ chỉ trỏ lá cây của nó, làm cho nó khiêm tốn một chút.

Làm sao mà cái cây có tính cách trẻ con như vậy lại có thể bỏ qua? Dĩ nhiên duỗi ra cành cây thật dài của mình hướng về phía mấy Linh Hoa kia tìm vật liệu. Mấy cây Linh Hoa kia vừa kìm nén nguyên một luồng khí làm sao có khả năng cho nó?

Linh thảo: Mau mau đem vật liệu cho người ta, người ta muốn làm cho nam thần nguôi giận a qaq

Những Linh Hoa khác: Cút! Ngươi khiến nam thần ghét bỏ! Chiếm đoạt thời gian dài như vậy của nam thần mau cút đi ra ngoài!

Một lời không hợp ra tay đánh nhau, kỳ thực bộ tộc Linh Hoa đoàn kết cũng có thể vì mỗ cá nhân mà đánh nhau.

Đoạn Ngọc Giác: “…”

Khán giả: “… Linh Hoa đây là đánh nhau? Vì một tên đan dược sư cấp một mới chỉ gặp một lần?”

Hạ Tình hưng phấn nhào tới trên người Cố Niệm, “Độ hòa hợp với Linh Hoa của Tiểu Giác vẫn là nghịch thiên như vậy, tớ đã nói rồi các cậu chính là lo lắng thừa!” Nói một hơi dài ngay cả thở cũng không, hai tay hợp lại thành hình cái còi, lớn tiếng gọi ra: “Tiểu Giác cố lên ——!”

Cố Niệm: “…”

Dương Văn mặt ghét bỏ: “Ngớ ngẩn! Các tuyển thủ không nghe được âm thanh của chúng ta a!”

Mắt thấy mấy cái Linh Hoa Linh Thảo kia càng đánh càng vui, Đoạn Ngọc Giác bất đắc dĩ xoa xoa huyệt thái dương, nhạt nói: “Dừng, đem vật liệu mà ta yêu cầu cho ta.”

Âm thanh thanh thanh đạm đạm lạnh nhạt không có chút gợn sóng nào truyền vào trong tai tất cả mọi người, mọi người hoàn toàn sững sờ, hoàn toàn không nghĩ tới một kẻ loài người lại đi mệnh lệnh Linh Hoa Linh Thảo.

Thế nhưng cậu mới có tiền lệ mệnh lệnh thành công, cho nên ai cũng không dám xem thường cậu, toàn trường đều lặng im xuống, lẳng lặng đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy, không có bất cứ người nào phát ra một chút tạp âm nào. Bọn họ không hề động đậy mà nhìn người tuổi trẻ trước mắt

—— Thật sự có thể mệnh lệnh thành công sao?

Đoạn Ngọc Giác cũng không có chú ý tới phản ứng của những người khác, cậu chỉ là tùy ý liếc mắt về phía đối thủ một cái, phát hiện người kia đã đem vật liệu phân loại xử lý tốt, chính đang chuẩn bị lò luyện đan.

Ánh mắt của hai người gặp gỡ ở trên không trung, Tiếu Kỳ Ký khẽ mỉm cười với Đoạn Ngọc Giác, cảm xúc bên trong tất cả đều là ý tứ khiêu khích.

 [🅡🅔🅤🅟] [Hoàn] Ta nổi tiếng khắp đế quốc Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang