Chương 75

536 60 1
                                    

Hai quân đối chiến, Vương Hoài Cẩn cưỡi ngựa dẫn đầu, đối diện với hắn là Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác.

“Nhị ca.” Vương Nhất Bác nhìn nam nhân trước mặt hai đầu lông mày nhíu lại thập phần quen mắt, trong lòng có bao nhiêu bi thương cùng u sầu, y không hiểu, tại sao huynh đệ bọn họ lại đi tới tình trạng như hôm nay.

Vương Hoài Cẩn cũng đang nhìn Vương Nhất Bác ở đối diện, trạng thái của y ở kiếp trước và kiếp này hoàn toàn khác nhau.

Hắn sống lại, trong đêm đầu tiên trở lại Sở quốc sau khi đưa y xuất giá, đại mộng một hồi, phảng phất như cách một thế hệ, kiếp trước hắn tìm kiếm dưới đáy vực, lại không thể tìm được một mảnh góc áo của Vương Nhất Bác, hắn tự lừa mình dối người cảm thấy Vương Nhất Bác chưa chết, chỉ là ẩn cư, quãng đời còn lại, hắn đều trải qua tìm kiếm trong vô vọng, người trong hậu cung đấu đá nhau, đến đến đi đi, hắn không để ý, chỉ có một hài tử, lớn lên trông giống Vương Nhất Bác đến khó hiểu.

Hắn trăm điều sủng ái đứa trẻ kia, chỉ ngoại trừ việc không cho nó lấy vợ, còn lại hữu cầu tất ứng. Nhưng đứa trẻ kia, sắp đến tuổi nhược quán, bởi vì một trận đại dịch đột nhiên xuất hiện đã mất mạng.

Vương Hoài Cẩn đã bước qua tuổi lục tuần hoàn toàn suy sụp, tính tình trước đây chỉ có thể coi là âm tình bất định, nhưng hôm nay đã phát điên, hắn hạ chỉ giết gần một nghìn người trong Thái y viện, lại bởi vì Ngự Sử góp lời đem một nhà Ngự Sử xét xử lưu vong, trên triều mọi người cảm thấy bất an, cuối cùng có người phản.

Vây quanh bốn mặt, Vương Hoài Cẩn không sợ hãi, hắn căn bản không muốn trốn, Vương Hoài Cẩn chết trong trận đại hỏa hoạn.

Nhưng trong nháy mắt, hắn tỉnh lại trong cung điện của mình, giấc mộng hoàng lương sẽ thành dĩ vãng. Hắn say mèm mấy ngày, suy sụp tinh thần không chịu được, hận ông trời trêu ngươi, không thể để hắn trọng sinh trước lúc Vương Nhất Bác xuất giá, cho dù liều mạng, hắn cũng sẽ không để Vương Nhất Bác gả ra ngoài.

Vì vậy sau khi hắn bị Sở Ung đế khiển trách, bí mật tìm bộ hạ cũ kiếp trước của mình để lôi kéo, đánh bất ngờ, chỉ dùng hai năm đã thu hết Đại Sở dưới trướng, việc đầu tiên, chính là bức Đại Ân giao ra Vương Nhất Bác!

Tiêu Chiến căn bản không xứng có được Vương Nhất Bác!

Nhưng Vương Nhất Bác ba phen mấy bận gửi thư cho hắn, khiến hắn rất đau lòng, y tức giận mắng Vương Hoài Cẩn không biết sở vị, nói hắn phản nghịch, coi nhẹ tam cương ngũ thường, giam cầm phụ thân huynh đệ, nói hắn hồ đồ xé bỏ hòa ước với Đại Ân, không quan tâm lê dân bách tính, nói y sống rất tốt, nếu Vương Hoài Cẩn có thể dừng cương trước vực, sau này có cơ hội, y sẽ đưa Tiêu Chiến cùng hai hài tử trở lại Sở quốc gặp hắn.

Đều là giả! Cái gì sống rất tốt? Kiếp trước cũng bởi vì Vương Nhất Bác hết lần này đến lần khác nói dối hắn, mới khiến y đau khổ suốt tám năm!

Đáy mắt Vương Hoài Cẩn đỏ hoe, hắn thừa nhận, hắn đối với Vương Nhất Bác không phải là huynh đệ đơn thuần, hắn cũng đã từng nghĩ buông tay, nhưng kết cục lại khiến hắn thống khổ ân hận lúc đầu đã làm sai, hôm nay cho dù là đoạt, hắn cũng phải đoạt Vương Nhất Bác về bên hắn! Chỉ cần hắn đối xử tốt với Vương Nhất Bác, sớm muộn cũng có một ngày, Vương Nhất Bác sẽ hiểu hắn!

[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!Where stories live. Discover now