1

2.5K 146 14
                                    

Warning Không liên quan gì đến các sự kiện lịch sử, một thế giới khác, cực kì khác, không liên quan gì hết, không liên quan gì hết, không liên quan gì hết, điều quan trọng phải nhắc lại ba lần

.

Việt Nam thấy tai mình ù đi, thính giác không hiểu tại sao lại từ chối tiếp nhận tạp âm rộn ràng kề bên

Cậu thở dài một hơi lạnh buốt, tiết trời giá lạnh của Moskva vẫn luôn là đề tài khiến người con trai nhỏ bé e dè, bởi lẽ những bông hoa tuyết trắng kia dù đẹp đẽ vô hại đến đâu thì trong mắt Việt Nam lại là vũ khí vô hình giết người thầm lặng

Thiếu niên không dám oán trách nó, nếu có thì hãy oán bản thân yếu đuối mang bệnh. Một căn bệnh oái oăm, triệu chứng là những trận ho kèm theo cơn sốt kéo dài nếu cơ thể không được giữ ấm ở nhiệt độ nhất định, có khi là vài ngày hoặc trên dưới vài tuần, gây khó khăn và hạn chế rất nhiều trong công việc của cậu

Tay Việt Nam đau rát, khắp người nhức nhối đỏ lựng, cảm giác thật khó chịu. Nén cơn ho đang chực trào ở cổ, thiếu niên cầm lấy cốc nước ấm đã được đun sôi để nguội nửa giờ trước xoa dịu vòm họng nóng sốt

Gió rét ngày càng đậm, càng thêm gào thét, Việt Nam vội vàng thu mình vào tấm chăn đã phai màu thành tư thế bào thai, cậu ấy nhỏ bé, mỏng manh tưởng như dễ dàng đổ gục bởi cái chạm tay

Đôi mắt màu gỗ nâu trầm mơ màng nhìn vào bức tường trống trãi đối diện, rồi lại nhìn tổng thể xung quanh. Giấy tờ lộn xộn trên bàn gỗ, lọ mực thủy tinh vô tình vỡ dưới sàn nhà đã khô từ lúc nào. Thở dài, Việt Nam không phải kiểu người lười dọn dẹp, nhưng tình trạng mệt mỏi lúc này chẳng mấy khả quan để làm việc đó

Lạnh lẽo và một chút gì đó cô đơn, không ai nhận ra cậu khốn khổ đến cỡ nào. Điều này làm cậu thập phần chán ghét bản thân, vì chẳng đủ can đảm để chia sẻ mọi thứ kể cả điều nhỏ nhặt với mọi người

Thứ Việt Nam cần là sự an ủi hay chỉ đơn giản là cái ôm ấm áp sau những gì cậu ấy đã trải qua. Khi mảng kí ức đen tối kia lại bất chợt ùa về, con người nhỏ bé kia lại thấp thỏm trong lo âu

Căn phòng im lặng, thậm chí có thể nghe được tiếng gầm rú của bầy sói bên kia khu rừng, bầu trời âm u với gam màu xám xịt dù đang là tám giờ sáng, cũng đoán được đây không phải là thời điểm lí tưởng cho buổi luyện tập hay cuộc họp gặp mặt

Nếu Boss, ngài Liên Xô kính mến thật sự biết điều đó

Tiếng gõ cửa đánh tan suy nghĩ trong đầu cậu

"Việt Nam"

Là Cuba, Việt Nam gắng gượng ngồi dậy khi vẫn còn trùm kín chăn trước khi anh ấy mở cửa. Người con trai cao lớn mặc quân phục gọn gàng nhìn chằm chằm vào nhân loại yếu ớt hấp hối vì bệnh tật, đôi mắt xanh thẳm ấy, dường như có thể nhìn thấu tâm can kẻ khác

"Sao cậu không gọi cho tôi?"

Cậu cảm nhận được tia giận dữ trong lời nói của anh, hai tay ngập ngừng bấu vào nhau

ussrviet;Where stories live. Discover now