Tháng chín trời đổ mưa

2.3K 103 5
                                    

Có người ghét trời mưa. Trời mưa sẽ bẩn giày, trời mưa không tiện đi học, đi chơi hay đi làm.

Có người thích trời mưa. Trời mưa mát mẻ, có thể lười biếng cuộn mình trong chăn ngủ hoặc xem một bộ phim tình cảm hay nghe một bài nhạc yêu thích.

Cũng có người vừa yêu vừa ghét nó. Trời mưa làm người ta muộn giờ đến gặp một người quan trọng... Nhưng trời mưa cũng có thể cho người ta tình cờ gặp được một người quan trọng. Có thể viện cớ trú mưa cùng người kia mà ở bên nhau lâu hơn. Cũng có thể sau khi hết mưa, sẽ thấy người quan trọng kia từ phía cầu vồng xuất hiện mà chạy đến chỗ hẹn gặp mình.

Tháng chín, đầu thu thời tiết thường khô ráo, dễ chịu. Hiếm khi thấy mưa to như ngày hôm nay.

Hiện tại đã gần mười giờ tối, Jungkook vừa xong một ca phẫu thuật cắt bỏ mô hoại tử. Hôm nay không có ca trực đêm, nhưng bên ngoài trời lại mưa to. Jungkook quyết định tối nay không về nhà, đến phòng nghỉ tập trung dành cho các bác sĩ phải trực đêm.

Phòng nghỉ là phòng mới, vừa chuyển sang toà nhà phía tây. Toà nhà bên này chỉ mới vừa được xây nên chưa sử dụng nhiều phòng, chỉ có mỗi phòng nghỉ là được chuyển sang đây để bác sĩ trực đêm đến nghỉ, cho nên vẫn luôn rất vắng. Có mấy y tá trong bệnh viện bảo nhau bên này u ám, lạnh lẽo vì được xây từ bãi đất trống. Lại chẳng biết ai đồn bãi đất trống này từ rất lâu rất lâu trước đây là một cái nghĩa địa, vì vậy tự doạ nhau toà nhà này có ma, mấy người bác sĩ thực tập còn bảo ban đêm một mình đi qua đây nhất định sẽ gặp phải ma, còn đáng sợ hơn nhà xác của bệnh viện. Mỗi khoa đều sẽ có một phòng như vậy, mấy bông hồng trong khoa Jungkook nào biết khoa mình trúng số hưởng phòng mới đâu, cũng do khoa chấn thương chỉnh hình gần với toà nhà bên đây nhất.

Jungkook một mình đi đến hành lang nối liền hai toà nhà. Cả toà vắng tanh tối đen như mực, chỉ có góc nhỏ ánh sáng cứ lập loè chớp tắt như phim kinh dị. Nếu là mấy cô bác sĩ thực tập nhỏ nhỏ đi đến nhất định sẽ nói đây là do ma phá bọn họ. Jungkook liếc nhìn một cái bóng đèn trong góc chớp tắt chớp tắt, này là hệ thống điện bên đây chưa ổn định, ngày mai phải báo lại cho người đến kiểm tra lại thôi. Jungkook đi đến cửa phòng nghỉ, chưa kịp vặn nắm tay cửa thì điện thoại đã rung mấy tiếng.

Xem điện thoại xong Jungkook lập tức quay đầu lại, chạy về hướng khoa cấp cứu.

Không phải lại có ca phẫu thuật nào cần cậu, mà là Seokjin nhắn cho Jungkook đêm nay có ca tai nạn giao thông giữa xe ô tô và xe máy. Người lái xe máy gặp tai nạn đang cấp cứu chẳng phải ai khác mà là Choi Aera.

Jungkook chưa đến hai phút đã chạy đến khoa cấp cứu. Nhưng lúc chạy đến thì như chết lặng, quên mất vì sao mình lại chạy đến đây. Chỉ biết tim co thắt dữ dội, cơ hồ quên cả thở dù vừa mới gấp gáp chạy sang đây mà đứng nhìn người đang đờ đẫn ngồi trên ghế chờ trước khu cấp cứu.

Toàn thân người đó ướt sũng, trên áo còn loang máu xung quanh ngực và bụng. Bên cạnh người đó còn có một người cảnh sát đang nói gì đó và y tá Byeol. Nhưng người nọ không đáp, vẫn cứ ngồi yên như vậy nhìn xuống đôi giày của mình.

Kookmin | Đợi Nhau Đến Khi Trời Tạnh MưaWhere stories live. Discover now