Chương 12

390 46 0
                                    

Trong kỳ nghỉ lễ, Y/n mượn nhà bà ngoại để nhồi nhét một số kiến thức Toán, Lý, Hóa cho Yoshi.
Cô phát hiện Yoshi đúng là đang sống một mình. Hôm đó, cô làm bộ lơ đãng, hỏi bâng quơ Yoshi: "Ba mẹ cậu đâu?" Yoshi trả lời: "Mất rồi."
Y/n không nhớ lúc đó mình phản ứng như thế nào. Cô nói cho Yoshi biết ba mẹ mình bằng mặt nhưng không bằng lòng và vụ ngoại tình kinh khủng của hai người, giống như muốn nhân cơ hội này để nói cho Yoshi biết: "Cậu xem, chúng ta thật thê thảm."
Nhưng nói xong lại cảm thấy nông cạn, đổi sang chuyện khác, than thở: "Thế giới của người lớn thật phức tạp."
Yoshi liếc nhìn cô, nói: "Câu thứ 6 viết sai rồi..."

Y/n liền cảnh cáo cậu: "Vào học nhất định phải thi vượt qua Lee Hana !"
Sau đợt thi sau lễ , tiết tấu ôn tập của lớp 12 nhanh hơn, mỗi tối có nhiều người tự học buổi tối hơn.
Tự học buổi tối xong, Y/n nán lại trong lớp một lúc rồi mới đi về.
Sáng nay lúc ra khỏi nhà, cô lại nghe thấy ba mẹ cãi nhau trong phòng ngủ, thậm chí không ai để ý cô đã đi ra ngoài. Cô không muốn về nhà, nhưng lại không thể về nhà bà ngoài suốt, thế là buổi tối nán lại trong lớp để cô có thể tạm thời chạy trốn những chuyện phiền muộn kia.
Y/n thu dọn cặp sách, ngẩng đầu lên thì thấy trong lớp chỉ còn lại cô và vài bạn học nội trú. Cô đi ra khỏi lớp, lúc đi trên hành lang còn bắt gặp Yedam. Yedam nói với cô về bài thi thử mình mới vừa thi đậu, không may lại bị Hana trông thấy. Y/n thầm nghĩ lúc này Hana sẽ càng ghét cô hơn.

Xế chiều hôm nay, Jungmin vốn dĩ đến tìm Hansung, nhưng không ngờ lúc ăn cơm lại bắt gặp Y/n. Lần trước hắn và Hansung bị đám Yoshi đánh tơi tả, đến giờ bả vai vẫn chưa linh hoạt. Lúc đó hắn và Hansung ngồi ở góc khuất trong nhà ăn, đúng lúc nhìn thấy nữ sinh từng đi chung với đám Yoshi đang ngồi đối diện bọn họ. Hansung nói nữ sinh đó tên là Kim Y/n, cùng lớp với Yoshi.
Y/n đang ăn cơm với một nữ sinh khác, Jungmin nhìn chằm chằm cô thật lâu. Hắn không dám đi gây sự với Yoshi và Jihoon nữa, cũng không dám trêu chọc Miyoon. Hansung cũng không còn hứng thú với em gái kết nghĩa của anh béo nữa.
Nhưng lần trước bị đánh, hắn vẫn còn ôm hận trong lòng, phải tìm một người trút giận mới được. "Y/n không cùng phe với bọn nó, chỉ là một học sinh chăm chỉ." Hansung thấy cậu ta đang nhìn Y/n, cười nói: "Hay là buổi tối chúng ta chặn nó lại?"
Jungmin và Hansung hút hết vài điếu thuốc rồi nhìn về phía dãy lầu phòng học, "Học sinh chăm chỉ đều giỏi như vậy hả? Học đến giờ vẫn chưa về nhà."
Vừa dứt lời đã thấy Y/n đi ra khỏi dãy lầu phòng học một mình. Hai người đưa mắt nhìn nhau, đi theo sau cô.
Y/n đi xuống dưới lầu ra đến cổng trường, đi được vài bước thì cảm thấy có gì đó không ổn, hình như đằng sau có người đang đi theo cô.
Y/n rất nhạy cảm, cái cảm giác bị người ta theo dõi giống như có con dao treo trên đầu cô, tim bỗng đập nhanh hơn, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi. Cô nhớ mình không có kẻ thù nào, ngay sau đó lại nhớ đến hai người trước đây đánh nhau với đám Yoshi.
Lúc này giờ cao điểm của nhóm học sinh ngoại trú đã qua, chỉ có học sinh nội trú đi thành từng nhóm về phía dãy lầu ký túc xá. Y/n đi chậm lại, chuyển hướng đi đến dãy lầu ký túc xá.
Mấy ngày trước, Yoshi còn nói cô về quá trễ, bảo cô kiếm người đi cùng, hoặc cậu ta sẽ đưa cô về. Y/n cảm thấy nhà của Yoshi cách nhà cô quá xa, vì vậy đã từ chối thẳng thừng.
Lúc này cô lấy điện thoại từ trong túi ra, muốn gọi điện thoại nhưng lại sợ bị hai người đằng sau nhận ra sự khác thường. Hai người đó đều là học sinh, nếu kéo cô đến chỗ không người trong trường sẽ rất phiền phức.

[Yoshi×Y/n](Chuyển ver) Mưa Bóng MâyWhere stories live. Discover now