83. Nhịp tim liên tục tăngggg

2.9K 209 13
                                    

Hơn nửa đêm, sau một hồi vật lộn, cuối cùng cũng có kết quả chẩn đoán bệnh của Chaeyoung.

Trong khoảng thời gian ngắn lại ăn uống quá nhiều kèm theo áp lực dẫn đến việc bị viêm dạ dày cấp tính...

Lisa vuốt ve gò má trắng bệch của cô gái đang nằm trên giường bệnh, tỏ ra đau lòng, "Còn đau không?"

Chaeyoung khổ sở gật đầu: "Đau, có điều đỡ hơn nhiều so với lúc nãy rồi... Ừm, Lisa , còn một chuyện..."

"Chuyện gì? Em nói đi."

Nàng chần chừ một lúc, xấu hổ nói: "Lợi của tôi hình như bị cái nhẫn kia cạ vào rách da rồi, ban nãy không cảm thấy gì, giờ đau quá..."

Lisa đỡ trán, dở khóc dở cười xoa tóc nàng: "Đợi chút, để tôi đi mua thuốc cho em."

"Ừm."

Sau khi Lisa đi khỏi, Chaeyoung mới thở dài một hơi, sau đó vội sờ lên cái bụng to tròn của mình...

Không ngờ đúng giờ phút mấu chốt cái bụng lại cứu nàng một mạng!

Trước đây có một khoảng thời gian, vì quá bận nên có một thời gian dài nàng ăn uống không đúng bữa, kết quả có một lần cũng đột phát viêm dạ dày cấp tính vào nửa đêm...

Khác ở chỗ, lần trước là vì nửa đêm nên không gọi được xe, đành phải tự mình lái xe máy tới viện, tự đi đăng kí, tự lấy thuốc, ngồi một mình ở hành làng dài lạnh lẽo để truyền dịch...

Lisa quay lại rất nhanh.

Lisa cầm thuốc ngồi xuống cạnh giường, sau đó mở chai thuốc ra, nghiêm túc dặn dò: "Đây thuốc bôi ngoài da, há miệng nào để tôi bôi thuốc cho em."

Chaeyoung ngoan ngoãn há miệng, lưỡi không cẩn thận chạm vào  nhíu mày: "Đắng..."

"Cố chịu một chút, đừng chạm vào nó."

"Umm."

Bôi thuốc xong, Lisa vẫn dịu dàng nhìn nàng, khẽ nỉ non đổi cách gọi: "Cô giáo à..."

Chaeyoung giật mình ngẩn ra một hồi mới phản ứng lại được là Lisa  đang gọi mình: "Hả?"

"Em xin lỗi..." Lisa khẽ thở dài tự trách, sau đó nhấc tay nàng lên, đặt nhẹ một nụ hôn lên mu bàn tay: "Đều tại em học không giỏi nên mới khiến cô bị thương."

Tim Chaeyoung đập lệch nửa nhịp.

Chết cha... sáu mươi phần trăm rồi... Sau mươi mốt... sáu mươi hai... sáu mươi ba rồi... đang trên đà tăng lên nữa kìa...

Làm gì có chuyện học không giỏi!

Rõ ràng là học bá thì có!!!

Chaeyoung lắc đầu, vội kết thúc chủ đề vừa nguy hiểm lại mờ ám giữa "cô giáo" và "học sinh" này, sau đó đổi lại thành trạng thái nhân viên nề nếp, giơ tay nói...

"Sếp, tôi muốn xin nghỉ một thời gian, không muốn bị quấy rầy!"

Lisa sau khi suy nghĩ một hồi cũng vui vẻ đồng ý: "Có thể phê chuẩn, em muốn mấy ngày?"

Nàng nhìn ngón tay, yếu ớt hỏi: "Đơn vị có thể tính bằng năm không?"

"Tôi cho em thời gian là 7 ngày." Lisa gõ nhịp quyết định.

"Được thôi... 7 ngày thì 7 ngày! Đợi mai tôi ra viện rồi, tôi có thể tạm thời về sống ở căn hộ công ty cấp không? Vừa xong chị đã đồng ý sẽ không quấy rầy rồi mà! Vừa hay gần đây Tiểu Young cũng không ở nhà, hơn nữa ngày kia tôi còn phải tới công ty một chuyến, ở Đế Cảnh cũng gần hơn một chút!" Nàng cố gắng vẽ ra đủ lí do chính đáng.

"Được." Lisa gật đầu không chút do dự.

"..."  Ặc, dễ dàng vậy sao? Tự dưng có chút không quen ấy.

Chaeyoung nheo mắt lại, nàng dường như phát hiện cách có thể đối phó hiệu quả nhất đối với tên ma vương này rồi! Khổ nhục kế?

Chẳng lẽ vì vừa rồi bác sĩ nói đừng để nàng chịu áp lực lớn sao?

Haiz, cũng vì quá quan tâm nên khổ nhục kế mới có hiệu quả như vậy...

Nghĩ đến đây, chỉ số trong lòng bỗng chốc tăng một lúc lên tới tám mươi phần trăm luôn!!!

...

Ngày hôm sau.

May mà tình trạng của Chaeyoung không nghiêm trọng, đã có thể thuận lợi xuất viện.

Lisa thực hiện đúng lời hứa đưa nàng về Đế Cảnh, lúc đi trên đường có tạt qua siêu thị, mua đồ lấp đầy tủ lạnh cho nàng, lại đặt đồ cho nàng đủ ngày ba bữa, dặn đi dặn lại không biết bao nhiêu lần là phải chú ý chuyện ăn uống.

Chaeyoung ngồi trên sofa, thấy Lisa bận tới bận lui, kiểm tra hết tủ lạnh còn đứng đó nghĩ xem có để sót thứ gì không, không nhịn được ho nhẹ một tiếng: "Lisa, chị không cần làm gì nữa đâu, tôi có thể tự chăm sóc mình mà."

Lisa đi tới trước mặt nàng: "Vậy tôi đi đây."

Chaeyoung cố gắng giữ vững chỉ số trong lòng: "Ừm."

"Em thật không còn vấn đề gì nữa chứ?"

"Không sao không sao, bụng không đau tí nào nữa rồi! Khả năng hồi phục của tôi nhanh lắm đấy!"

"Ừm" Lisa hài lòng gật đầu.

Đang thất thần, Lisa đột nhiên cúi xuống chỗ nàng, nhưng còn chưa tiến sát vào đã đứng dậy lùi ra, sau lại vươn tay sờ lên đỉnh đầu nàng: "Không làm phiền em nữa."

Chaeyoung: "..."

CHỊ! Đã! Làm! Phiền! Rồi! Đấy!!!

Nàng hiểu rồi, kể cả Lisa không làm gì thì sự tồn tại của chị ta cũng đã là một loại quấy nhiễu rồi.

Mãi tới khi tiễn Lisa đi rồi, Chaeyoung mới có thể hoàn toàn thả lỏng, nàng ôm gối nằm phát ngốc trên sô pha, nghĩ lại tất cả những chuyện xảy ra trong mấy ngày này...

Tuy đã sớm có dự liệu, cũng chuẩn bị từ sớm, nhưng lúc này đầu óc nàng vẫn là một mảng trống rỗng, hoàn toàn rối loạn.

Với biểu hiện này, nàng chỉ có thể chấm cho mình 0 điểm!

Thật ra lúc đầu nàng đã định sẽ cố ý nói những lời dứt khoát khiến Lisa dẹp ý nghĩ này đi, nhưng đối diện với gương mặt ấy, nàng lại không thốt nổi một từ, ngược lại, trái tim kiên định lại ngày càng dao động, vốn tưởng đây là chuyện tuyệt đối không thể, nhưng lại dần dần thay đổi suy nghĩ...

Chọc Tức Bà Xã -[Lichaeng]Where stories live. Discover now