13. Đã nắm tay rồi.

6.3K 568 54
                                    

13. Đã nắm tay rồi.

Tần Lĩnh rời đi, Đông Bối Bối đóng cửa lại.

Ngay khi cửa vừa khép, cậu dựa lưng vào cánh cửa, đặt tay lên ngực, hít thật sâu mấy hơi.

Tai còn nóng hơn vừa rồi.

Biết sao được, ai bảo cậu chưa từng thân mật với người cùng giới nào thế này, sống đến 27 tuổi rồi thậm chí còn chưa yêu đương.

Lần đầu tiên.

Đông Bối Bối không nhịn được nhớ lại, nhớ lại mùi thơm khô mát trên cơ thể Tần Lĩnh, còn cả tay Tần Lĩnh đặt nhẹ trên eo lưng khi ôm cậu, cảm giác còn rất -

Tốt?

Là rất tốt.

Đông Bối Bối cười trộm.

Đêm khuya nằm trên giường, Đông Bối Bối nhớ đến Tần Lĩnh, nhớ đến bọn họ vừa cưới.

Cậu trở mình, cầm điện thoại bên gối lên, chợt nghĩ: Gần đây cậu bận chuyện nhà mới, suýt chút nữa quên rằng giữa cậu và Tần Lĩnh, ngoài cuộc sống thường ngày, thói quen các thứ, còn có tình cảm cũng cần phải được vun đắp.

Cậu quên, không quan tâm, nhưng may mà Tần Lĩnh còn nhớ.

Đông Bối Bối không khỏi nhớ lại cái ôm vừa vừa nãy.

Dư vị quá chi tiết, Đông Bối Bối thầm giận: Đang nghĩ gì vậy? Thật sự là FA quá lâu rồi!

Cậu mở khóa điện thoại, nhắn tin cho Tần Lĩnh: [Em ngủ đây, anh xã ngủ ngon.]

Tần Lĩnh: [Vợ ngủ ngon.]

Ngày hôm sau, Đông Bối Bối thức dậy, trên điện thoại đã có tin nhắn của Tần Lĩnh: [Chào.]

Đông Bối Bối: [Chào.]

Tần Lĩnh: [Vừa dậy à?]

Đông Bối Bối: [Dạ.]

Nhìn thời gian, 8 giờ 30, đây là đồng hồ sinh học Đông Bối Bối hình thành được sau khi nghỉ việc.

Đông Bối Bối: [Anh dậy sớm lắm hở?]

Tần Lĩnh: [Không sớm lắm, vẫn giờ bình thường thôi, 7 giờ.]

Vậy là sớm đó, hôm nay lại không cần đi làm.

Đông Bối Bối nói trong lòng.

Đông Bối Bối thức dậy rửa mặt, làm bữa sáng, pha trà, trong lúc đó câu được câu không nói chuyện với Tần Lĩnh qua điện thoại.

Sau khi ăn sáng xong, Đông Bối Bối vẫn đứng ở ban công phơi nắng giống như mọi khi, nhưng không hiểu gì sao, cậu lại chợt di chuyển đến phòng cất quần áo.

Chờ khi cậu tỉnh lại, cậu đã đứng trước gương thử hai ba bộ đồ.

Đông Bối Bối nhìn gương, tự hỏi: Làm gì vậy nè? Chỉ là giao thừa thôi mà, cũng không phải hẹn hò.

Đông Bối Bối nhìn lại mình trong gương, tự hỏi tự trả lời: Phải vun đắp tình cảm mà, vậy chẳng phải same same như hẹn hò.

Ok, cứ vậy đi.

Nếu đã phải thay quần áo, vậy không bằng ra ngoài chơi?

Cậu gửi tin nhắn cho Tần Lĩnh, Tần Lĩnh hỏi cậu: [Đi đâu?]

[HOÀN] Nhóc lười kết hôn - Thừa ViệtWhere stories live. Discover now