Chương 8: Đừng hỏi nữa...

2.7K 304 171
                                    

Tác giả có lời muốn nói: Chương này hơi dơ và tục nha mấy bác.

.
.

Do Đế quốc Vizantion là người lớn tuổi và chả thân thiết gì với những countryhumans khác. Nên Germany nhanh chóng xin lỗi Vizantion vì lần triệu hồi này và nhanh chóng thổi tắt nến. Và sau đó liền giải tán cả đám để mất công triệu hồi thêm một khác nữa.

Kết thúc nghi lễ triệu hồi thì ai cũng thở phào nhẹ nhõng vì họ nghĩ những đế quốc mà họ triệu hồi sẽ không ám mình nhưng trừ America.

Hắn là người rời khỏi phòng nhanh nhất và là người duy nhất biểu hiện một khuôn mặt đau khổ. Sau lưng hắn là sáu hồn ma đang bay xung quanh và trò chuyện với nhau.

Lúc đầu là bốn nhưng không ngờ chỉ mới hơn một tháng qua mà đã tăng thêm hai. Không biết mai mốt có bao nhiêu con ma ám hắn nữa đây.

(P/s: Hơi nhiều đó anh.)

Không biết vì sao mà hôm nay America cực kì xui, hết Nazi kéo phiền phức lại tới JE nhập vào cơ thể và gây thêm nhiều sự chú ý khác, cộng thêm nghi thức triệu hồi gì đấy đã kéo thêm hai hồn ma khác.

'Ông trời đang trêu mình đấy à.'

"Ngươi đừng có mà ủ rủ nữa."

GE bay trước mặt America nói lời an ủi nhưng cái mặt y đang cười như được mùa vậy. America thấy vậy mà muốn đấm người kia một phát nhưng mà không thể được vì người kia là ma.

"Kệ ta."_ America bực bội nói.

"Bây giờ mặt ngươi nhăn như cái đáy quần vậy. Hèn chi ế quanh năm suốt tháng phải rồi."

GE không nhịn được mà nói lời trêu ghẹo người kia. Và đúng như y dự đoán America càng nhăn nhó và đen mặt hơn.

"Ông già thôi đi. Trêu USA nữa là tên đó không cho ông ăn đồ ăn đâu."_ Nazi lên tiếng khuyên can cha mình.

"Bộ ma ăn được đồ bình thường à?"_ GE bày ra vẻ mặt không tin nhìn Nazi nói.

"Được đó ông già. Chỉ cần có nhang là được."

Cuối cùng cả đám cũng về đến phòng 013. Vào bên trong, America nhanh chóng cởi áo ngoài của bộ vest ra và văng nó lên lưng chiếc ghế sofa, còn bản thân hắn thì nằm sấp lên nơi ngồi của ghế sofa và mặc kệ những hồn ma kia muốn làm gì mà làm.

Do trong buổi tiệc bốn hồn ma ám lúc đầu không ăn được gì nhiều nên họ nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn. Cũng như thường ngày Nazi và Ussr là người nấu nên JE và IE sẽ có trách nhiệm dẫn hai hồn ma mới tham quan nơi này.

Vizantion như người từ quê mới lên thành phố, cụ cảm thấy mọi thứ đều lạ lẫm. Lạ nhất là ánh sáng trong đây được tỏa ra từ quỷ bóng màu trắng được đính trên trần nhà.

"Con người có thể thu nhỏ mặt trời sao?"

Nghe được câu hỏi này ba hồn ma còn lại muốn cười nhưng họ nhịn, vì trước mặt họ là cụ Vizantion, một trong đế quốc đầu tiên trên thế giới, nếu họ cười chả khác nào mất dạy với tiền bối.

"Không phải đâu cụ Vizantion, đó không phải mặt trời mà là bóng đèn."_ IE lên tiếng giải thích.

"Vậy tại sao nó có thể chiếu sáng?"_ Vizantion tiếp tục hỏi.

Cuộc sống bất ổn của America [Countryhumans] Donde viven las historias. Descúbrelo ahora