Chương 13: Phương Pháp Thoát Nghèo Của Nhân Viên Quán Bar (13)

1.4K 206 12
                                    

Chương 13: Phương Pháp Thoát Nghèo Của Nhân Viên Quán Bar (13)

Tiết Quang Vũ ánh mắt thật áp bách, Nguy Dã nhịn không được phản bác: “Thiệu tổng là ông chủ mới của tôi. Nhưng cái gì là đi theo y?”

Tiết Quang Vũ cười một chút, Nguy Dã từ trong giọng nói nghe ra một tia trào phúng: “Thật không hiểu, vẫn là giả vờ không hiểu?”

  “Không biết anh rốt cuộc muốn nói gì, tôi phải đi.” Nguy Dã nhíu mày, tức giận xoay người.

Nhưng hắn đi không được —— Tiết Quang Vũ ngăn cản hắn.

  “Lần trước nhìn thấy cậu từ trên xe Thiệu Kỳ Ngôn xuống, cậu thực thản nhiên, tôi cũng nghĩ là mình hiểu lầm.” Giọng nói của Tiết Quang Vũ lạnh lùng vang bên tai: “Nhưng tôi không chỉ một lần phát trong mông của cậu có gì đó.”

  “Chơi đến như vậy, còn giả vờ gì cũng đều không hiểu.” Mông bỗng nhiên bị một bàn tay niết: “Hửm?”

Nguy Dã mặt oanh một chút thiêu cháy.

Ông chủ Tiết là thật lạnh lùng, khi lưu manh, cũng thật không giống lưu manh bình thường.

Hắn lập tức giơ tay đánh, lại bị đối phương bắt lấy, ấn ở trên tường.

Cơ thể Tiết Quang Vũ dưới lớp quần áo là cơ bắp đầy sức mạnh, muốn khống chế hắn dễ như trở bàn tay.

  “Tiết Quang Vũ, anh buông tôi ra!” Nguy Dã tức giận nói: “Dù không còn là ông chủ của tôi, cũng không thể quấy rối tình dục tôi chứ!” Đáy mắt đen bóng bùng lên ngọn lửa, như một con sư tử nhỏ tức giận muốn cắn người.

Ở trong mắt Tiết Quang Vũ, lại là con thỏ bị xách lỗ tai.

Thân hình cao lớn bao phủ Nguy Dã: “Thẹn quá thành giận?”

  “Địt con mẹ anh!” Nguy Dã tức giận đến mắng ra tiếng, hung hăng đá cẳng chân y, đối phương lại không chút sứt mẻ, thậm chí đem tay hắn nắm càng chặt

Nguy Dã ra sức giãy giụa, làm da thịt đỏ ửng lên, môi cũng hồng, màu sắc so với ánh hoàn hôn còn đẹp hơn rất nhiều.

  “Sợ cái gì.” Tiết Quang Vũ rũ mắt nhìn hắn, ánh mắt thâm trầm, thân thể áp sát, giọng có chút khàn khàn: “Cậu muốn tìm kẻ có tiền, có suy xét đến tôi không?”

Hơi thở nguy hiểm ập vào mặt, Nguy Dã trong mắt ức chế không được kinh hoảng, một cái hôn rơi xuống, hắn cố gắng nghiêng đầu, độ ấm nóng rực chạm vào mặt sườn. Mu bàn tay đụng phải áo khoác của Tiết Quang Vũ, áo khoác màu xanh xám tựa làn sương toát ra hơi lạnh.

Này như là băng hỏa hợp lại, Nguy Dã trong lòng cảm thấy thật có cảm giác. 

Người trước mặt lạnh như núi tuyết, Nguy Dã cơ hồ đem chính mình lùi đến phía sau tường, muốn chống đẩy nhưng không hề có tác dụng, hắn vội la lên: “À, tôi hiểu rồi, tôi hiểu anh muốn nói gì.”

  “Khó trách lần trước anh muốn sờ tôi, anh cho rằng trong quần là có đồ  có phải hay không?”

  “Anh có thời gian suy nghĩ vớ vẩn, sao lại nghĩ tới hỏi tôi một tiếng!”

[ĐM/EDIT] Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ