Chương 229: Poseidon Chỉ Tát Qua Một Cái

48 16 14
                                    

" Xong đời."

Suy nghĩ trong đầu Linh Nhi hiện tại chỉ có bấy nhiêu.

Nhận một đấm từ Linh Nhi, đôi bàn tay đó cũng bị đẩy ra khỏi Lĩnh vực. Tựa hồ có chút bất ngờ, nó dừng lại một chút, phảng phất như đang suy ngẫm.

Linh Nhi đột nhiên cảm thấy da đầu dâng lên từng hồi tê dại.

Bàn tay kia, từ từ, từ từ lần nữa chui vào Lĩnh vực. Nhưng lần này, nó đi tới đâu thì Lĩnh vực nát tới đó.

Linh Nhi muốn điên rồi.

Cái kiểu cứng rắn phá nát Lĩnh vực này của cô ngay cả Eiji cũng không muốn làm. Lý do hắn nói chính là: quá phiền, quá tốn sức lực. Nhưng cái thứ đó lại đơn giản như dẫm nát một miếng bánh đa giòn giòn.

-Mụ nội mày! Ta thề, kiếp sau ta sẽ chuyển giới rồi đâm nát hoa cúc ngươi.

Nói một cách thật lòng thật dạ, từ sau khi gặp Eiji ở Khô Lâu lãnh địa, Linh Nhi chưa từng cách tử vong gần đến vậy.

Cô chết cũng được, tuy hối tiếc rất nhiều, nhưng nếu được thì không có muốn chết đâu!!!

Tuy chỉ thấy một đôi tay, nhưng Linh Nhi cảm nhận được lúc này con quỷ đang đứng ngay trước mặt mình. Nó rất mạnh, rất rất mạnh. Đối diện với nó không khác gì đối diện với Guren khi đối phương vừa thừa nhận thân phận của mình.

Linh Nhi chợt nghĩ tới: Có khi nào con quỷ này cũng là một trong Thất Thủy Tổ hay không?

Không có nhiều cơ hội cho Linh Nhi nghĩ lâu, con quỷ kia chỉ còn cách cô một cánh tay.

- Khà...khà khà...

Tiếng cười vừa tà răm vừa quỷ quyệt làm đầu óc cô ong ong, hai tai ù đi, trước mắt tối sầm lại...

Thế nhưng lúc con quỷ kia giơ tay, tưởng rằng đã mất đi ý thức - Linh Nhi lại đột ngột mở to mắt, thanh âm lạnh lùng mà cực kỳ có tính áp bức từ cổ họng xông ra:

- CÚT!

Đôi mắt ấy không còn màu đen tuyền như chứa nước, mà là thuần một màu xanh thẳm như đáy đại dương.

Con quỷ kia vẫn vô hình bên trong Lĩnh vực, nhưng bóng người của hắn đã in trong mắt "Linh Nhi".

- A? Ô? Ngươi... Ngươi là Poseidon? - Quỷ vô hình giọng điệu bất ngờ: - Tại sao ngươi lại ở đây?

Poseidon một lời thừa cũng không muốn nói, trầm giọng lặp lại:

- CÚT!

- Vẫn không có miếng đức hạnh nào.

Quỷ vô hình tựa hồ cũng không sợ Poseidon, còn có chút coi thường.

Dù sao bọn hắn cũng xem như cùng một thời kì.

Nếu như gặp ở một nơi khác, hắn còn không dám lên mặt như vậy, nhưng ở nơi này thì hắn là quy tắc, cho dù là Poseidon cũng bị hắn áp chế. Quỷ vô hình nói:

- Ngươi muốn cứu ả? Ta cứ muốn giết đấy.

Đáp lại, Poseidon chỉ tát qua một cái.

Sắc mặt quỷ vô hình biến đổi, vô ý thức nâng tay phải lên ngăn cản.

Thoáng chốc, máu đen văng tung tóe! Suýt chút không duy trì trạng thái vô hình.

[ Đam Mỹ ] Âm Phủ Bảo Kê Ta ( Phần 2 )Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang