【Chương 32】

1.1K 60 1
                                    









Nghe vậy, Trịnh Hiệu Tích ngẩng đầu, khóe miệng run run.

"Tiểu tổ tông..." _Ngữ khí kia nghe như thế nào cũng là bất đắc dĩ.

"Không đúng sao? Ở trong TV chính là diễn như vậy a!"

Nghiêng đầu nhìn anh, nhíu mày nói: "Nhưng không giống, anh bộ dáng rất đẹp, hơn nữa cũng không có cùng một đám người động thủ."

Trịnh Hiệu Tích càng không biết nói gì, Kim Thái Hanh sắc mặt có chút khó coi, con ngươi tâm bạch vô cùng thâm thúy nhìn Trịnh Hiệu Tích, thanh âm nghe không ra cảm xúc: "Anh ta bộ dạng rất đẹp sao?"

Trịnh Hiệu Tích run lên, thật muốn tránh khỏi tầm mắt kia nhưng anh không dám a! Trong lòng không ngừng mà cầu xin Tuấn Chung Quốc nhất định phải trả lời thật khéo, bằng không lão đại rất có thể hủy dung nhan của anh!

Tuấn Chung Quốc thấy hắn có chút tức giận, không biết mình lại làm sao chọc tới hắn, ủy khuất kéo tay áo của hắn, thấy cậu bộ dạng này, Kim Thái Hanh thanh âm không tự giác mềm mỏng một ít, vẫn hỏi: "Anh ta bộ dạng rất đẹp sao?"

Tuấn Chung Quốc thành thật nói: "So với tên tai to mặt lớn trong TV đẹp hơn."

Nhìn hắn một cái, lại bỏ thêm một câu: "Nhưng không đẹp bằng Hanh!"

Nghe cậu nói xong, Kim Thái Hanh vừa lòng gật đầu, Trịnh Hiệu Tích rốt cục thở dài một hơi nhẹ nhõm, xem ra mặt của anh vẫn được bảo vệ!

Hạ Mộc thật vất vả mới hồi phục tinh thần lại, đột nhiên, "Baa" một tiếng, vươn tay liền cho Trịnh Hiệu Tích một cái tát, Trịnh Hiệu Tích vuốt gò má nóng lên, nháy mắt trầm mặt.

Hạ Mộc có chút bất an lui về phía sau từng bước, đề phòng nhìn anh, vốn tưởng rằng anh chỉ là một tên bay bướm, không nghĩ tới nóng giận cư nhiên khủng bố như vậy, cô ta cũng không dám nhìn mắt anh, hơn nữa cô ta có thể cảm giác được hai chân mình run lên.

Đột nhiên Trịnh Hiệu Tích nở nụ cười, nhưng nụ cười kia thấy nguy hiểm sao ấy, chân dài bước một bước, một tay ôm đầu Hạ Mộc, khuôn mặt tuấn tú dường như dán trên mặt của cô ta, cười lạnh.

"Này cô gái, em sẽ trả giá thật nhiều vì hành vi của mình."

Hạ Mộc sợ hãi run lên, hít một hơi thật sâu, dùng sức đẩy anh ra, xoay người chạy đi.

Tuấn Chung Quốc kéo tóc, nhìn bóng dáng cô ta kinh hoảng, có chút khó hiểu, Trịnh Hiệu Tích rất đáng sợ sao? Hanh cũng lợi hại nhưng một mình cậu cũng có thể đem hắn đánh ngã!

Cậu tựa như chưa ý thức được cậu so với người bình thường lợi hại hơn không phải một chút.

Ba người rời đi thật lâu, cũng không thấy có người đi ra từ toilet kia, mãi đến khi một nhóm sinh viên khác cùng nhau đi vào.

"Aaa..."

Mộ Dung Thừa bị tiếng kêu sợ hãi đánh thức, sắc mặt có chút khó coi, đáng chết. Anh ta cư nhiên đang ngủ? Xem ra là quá mệt mỏi, cần trở về nghỉ ngơi tốt một chút, cũng không để ý tới mấy sinh viên bị anh ta dọa, xoay người liền hướng đi ra ngoài, mấy sinh viên nhìn anh ta đi xa mới hồi phục tinh thần lại.

「Vkook ver」Ác Ma Chi Sủng - Dục Cầu Chiếm HữuWhere stories live. Discover now