chương 9

2.9K 238 2
                                    

chương 9

xe taxi dừng lại trước một tiệm bánh ngọt, bề ngoài nhìn không tệ lắm, lấy màu hồng và trắng làm chủ đạo, từ bên ngoài đã ngửi được vị ngọt của bánh ngọt hòa cùng gió chậm rãi phiêu tán xung quanh.


Kiyoshi Kaito ngửi thấy mùi bánh ngọt, trong lòng đánh giá tiệm bánh, trả tiền xe sau đó bước xuống xe taxi, 'sweet...tên nghe không tệ lắm' bước chân vào trong, tùy tiện tìm một chỗ ngồi, chờ một lát, từ trong đi ra là một cái tóc đen mắt đen, ôn nhu nữ nhân, có chút mệt mỏi đưa menu cho Kiyoshi Kaito cười nói:"xin lỗi, hôm nay khách có chút đông cho nên để ngài ngài đợi lâu" phong cách phục vụ tốt, không có vì hắn tuổi nhỏ làm khác, cho 10 điểm.


"tỷ tỷ, ta lần đầu đến cho nên không biết ở tiệm ngươi có loại nào ngon a" Kiyoshi Kaito mĩm cười nhìn đứng cạnh mình ôn nhu tỷ tỷ nói.


"tỷ tỷ? đệ đệ ta đã ngoài 30 nên gọi a di nga" Furukawa yuki bị Kiyoshi Kaito tiếng 'tỷ tỷ' làm cho vui vẻ nhưng là vẫn sửa lại cho hắn, nàng năm nay đã ngoài 30 có người gọi mình một tiếng tỷ tỷ vẫn là rất vui vẻ.


"ôi chao~ tỷ tỷ nhìn ngươi cùng lắm là ngoài 20 thôi cho nên ta chỉ có thể dựa theo bề ngoài gọi tỷ tỷ thôi" Kiyoshi Kaito làm bộ che miệng ngạc nhiên, sau đó rối rắm nói nhưng là vẫn gọi tỷ tỷ.


"đệ đệ miệng thật ngọt, nếu vậy thì gọi ta Yuki tỷ đi" Furukawa yuki bây giờ cảm thấy trước mắt thiếu niên này thật đáng yêu cho nên không chút suy nghĩ đề nghị thiếu niên gọi mình 'Yuki tỷ', nữ nhân mà, được khen trẻ thì đương nhiên thích rồi.


"được a Yuki tỷ ~" ngoan ngoãn hô một tiếng Yuki tỷ, Kiyoshi Kaito cười nói:"đã vậy Yuki tỷ củng gọi ta là Kaito đi"


"Kaito, ta phải đi làm việc rồi, hôm nay đông khách quá, ngoan ngoãn ngồi ở đây nga, lát ta đến" nói xong đi vào trong.

Kiyoshi Kaito nhàm chán vuốt tóc, sau đó đưa tay vào túi lấy ra PSP chơi, thật sự là PSP chơi thật vui.

Furukawa yuki nhìn cuối cùng cũng có chút vắng vẻ tiệm bánh, lại nhìn ngoan ngoãn ngồi chơi PSP Kaito, lấy ra một phần bánh và nước đến bàn của hắn.


"Kaito, xin lỗi cho ngươi chờ lâu, số là phục vụ quán ta hôm nay xin nghĩ nhất thời tìm không ra người mới cho nên có chút vội" Furukawa Yuki ngồi xuống, nhìn Kiyoshi Kaito chậm rãi nói.


"Thì ra là vậy" Kiyoshi Kaito cầm nĩa, lấy chút bánh ngọt bỏ vào miệng, 'ân là dâu tây bánh ngọt' ngọt mà không ngán, mùi dâu tây nhàn nhạt trong miệng, thật sự là rất ngon:''Yuki tỷ tỷ, bánh của tiệm ngươi thật sự là ngon"

Furukawa Yuki che miệng, cười khẽ tự hào nói:"bánh này là do chính tay ta làm đó"


"Phải rồi Yuki tỷ tỷ, ngươi cần người phục vụ sao, ngươi thấy ta thế nào" Kiyoshi Kaito tự tiếng cử nhìn Yuki

Furukawa Yuki nhìn từ trên xuống dưới Kiyoshi Kaito, tuy rằng mặt bị mũ che khuất nhưng ôn nhu khí chất, thon dài dáng người hiển nhiên sẽ hấp dẫn nữ tính vì vậy Furukawa Yuki ôn nhu nói:"vậy Kaito định lấy bao nhiêu tiền công"


"Không dấu gì Yuki tỷ tỷ, ta từ mĩ bay qua Nhật Bản, cho nên chỉ cần cho ta một bữa cơm thêm chỗ ngủ là được rồi" hắn nói là thật, lúc đi mĩ hắn đã bán nhà ở Nhật Bản cho nên hắn hiện tại không có chỗ cư chú, ngươi hỏi tại sao hắn không chuẩn bị sẵn sao? Còn không phải tại vì người nào đó quên sao.


"của ngươi người nhà..."


"ta là cô nhi" Kiyoshi Kaito tuy rằng kiếp trước là cô nhi cho nên đối với kiếp này không có người thân hắn không có quá lớn cảm xúc, nhưng sự thật vẫn là có chút buồn.


"thật xin lỗi" Furukawa Yuki trong mắt lóe qua một tia thương tiếc, thật sự là đứa bé kiên cường, tuy rằng nàng một mình nuôi con nhưng ít ra con nàng Akutsu Jin còn có mẹ nhưng đứa bé này nhỏ như vậy đã là cô nhi, không biết bao nhiêu năm hắn sống thế nào.


"không sao, ha ha" ngây ngô cười hai tiếng, Kiyoshi Kaito phá hủy thương cảm không khí.


"vậy Kaito ngươi bắt đầu làm từ hôm nay đi, chiều nay cùng ta về nhà"


"Kaito theo ta vào trong lấy đồng phục" Furukawa Yuki nói xong dẫn đầu đi vào trong.


"ân" kiyoshi Kaito nhu thuận gật đầu, nhét PSP lại vào túi, ngoan ngoãn đi theo Furukawa Yuki vào trong lấy đồng phục, vì vậy Kaito lại tiếp tục của hắn kiếp trước công việc là phục vụ trong quán cà phê, chỉ khác một điều là hắn kiếp trước làm ở quản gia cà phê mà kiếp này làm ở quán cà phê bình thường không có ác thú vị (ý nói mặc đồ quản gia).


nhưng là...


nằm tào! nằm tào! nằm tào! Kiyoshi Kaito ở trong lòng hét to ba tiếng , hắn tưởng bản thân vẫn là bộ đồ quản gia nhưng hiện giờ Kiyoshi Kaito cảm thấy muốn nói "uy, trả ta bộ đồ quản gia!!! ta không cần mặc thứ lông xù này lên người T.T" phải Furukawa Yuki tỷ cư nhiên bắt hắn mặc vào bộ đồ mèo.

"Yuki tỷ tại sao ta phải cos mèo" Kiyoshi Kaito nghi hoặc nhìn bộ "lông thú" lại nhìn Yuki tỷ hỏi.

Furukawa Yuki không có trả lời vấn đề của Kaito mà cầm một cái mâm đưa cho hắn đẩy một cái nói:"Tiểu Kaito đừng hỏi nhiều như vậy 'làm việc là vinh quang' mau đi"

lảo đảo một cái xuất hiện ở trước mặt mọi người , trong nháy mắt toàn bộ tiệm bánh tràn đầy tiếng thét chói tai , Kiyoshi Kaito rút rút ra khóe miệng , điều chỉnh hạ trạng thái,áp chế xuống đáy lòng bất mãn nói :" ta là mới tới phục vụ viên , xin nhiều ......" lời còn chưa dứt , toàn bộ phòng cà phê lần nữa lâm vào náo loạn.





[Võng Vương]  Các vương Tử Không Cần Bẻ Cong TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ