CHƯƠNG 22: TÃ ĐẸP NÓI THẬT

11 3 0
                                    

Tôi mải đứng ngẩn người ra đấy thì Mattia đã làm những việc cần thiết mà tôi không nghĩ tới. Nó nói:

- Thưa bà, chúng cháu rất cám ơn bà.

Rồi nó đẩy nhẹ tôi ra khỏi nhà bếp:

- Lên đường! Ta đi lên đi thôi! Giờ chúng ta không chỉ đuổi theo Arthur và bà Milligan mà thôi, chúng ta còn đuổi theo Lise nữa! Tốt quá! Nếu không, chúng ta còn phải mất thì giờ ở Dreuzy, chứ còn như bây giờ thì chúng ta có thể đi thẳng một mạch. Ấy mới thật là hay! Chúng mình đã gặp rủi nhiều, từ nay thì gặp may đây. Gió đã đổi chiều rồi mà! Ai biết được chúng mình sẽ còn gặp bao nhiêu chuyện lý thú nữa?

Chúng tôi lại tiếp tục đuổi theo thuyền Thiên Nga, không bỏ lỡ giờ phút nào, chỉ dừng lại để ngủ hoặc biểu diễn kiếm ít xu. Đến Decize là nơi sông đào Nivernais đổ ra sông Loire, chúng tôi hỏi thăm thuyền Thiên Nga: nó đã đi theo sông Ngang. Chúng tôi đi theo sông Ngang rồi lên sông Giữa.

Theo bản đồ, nếu từ Charolles chúng tôi đi chếch thẳng tới Mâcon thì tránh được một đoạn đường vòng vèo và rút được nhiều ngày đường. Nhưng như thế thì hơi phiêu lưu, sau khi bàn bạc kỹ, không đứa nào muốn cả, bởi vì dọc đường thuyền Thiên Nga có thể đỗ lại và chúng tôi sẽ bỏ nó lại sau mà không biết. Đã thế thì phải quay trở lại, tưởng lợi thời gian hóa ra mất thêm chưa biết bao nhiêu. Rồi chúng tôi đi xuôi sông Saône cho đến Thành phố Lyon. Đến đây, thấy có một điều khó nghĩ thực sự. Thuyền Thiên Nga đi xuôi sông Rhône hay đi ngược? Nói cách khác, bà Milligan đã xuống miền Nam nước Pháp hay qua Thụy Sĩ rồi? Thuyền bè đi lại như mắc cửi trên sông Rhône và sông Saône, người ta có thể không nhìn thấy chiếc Thiên Nga. Chúng tôi hỏi thăm rất nhiều bác lái thuyền và thủy thủ trên sông, hỏi cả những người ở trên bờ. Cuối cùng chúng tôi biết chắc rằng bà Milligan đã qua Thụy Sĩ. Thế là chúng tôi đi ngược sông Rhône. Mattia nói:

- Từ Thụy sĩ, người ta đi Italie, đây lại là một dịp may nữa. Nếu chúng mình đuổi theo bà Milligan mà phải đi mãi đến tận Lucca thì em Cristina sẽ vui mừng biết bao nhiêu. Tội nghiệp Mattia thân yêu! Nó giúp tôi tìm những người thân, còn tôi thì chẳng làm gì để nó được hôn em nó!

Từ Lyon trở đi, chúng tôi rút dần quãng cách với thuyền Thiên Nga bởi vì sông Rhône chảy xiết, thuyền không đi ngược dòng dễ dàng như trên sông Seine. Đến Culoz thì thuyền Thiên Nga chỉ còn đi trước chúng tôi sáu tuần... Tuy thế, dò bản đồ, tôi ngờ rằng khó đuổi kịp nó trước khi sang Thụy Sĩ. Tôi có biết đâu thuyền bè không thể đi ngược sông Rhône mà đến Genève.

Chúng tôi lại cứ tưởng tượng rằng bà Milligan vẫn "ngự" thuyền Thiên Nga ngoạn cảnh Thụy Sĩ, mà chúng tôi thì lại không có bản đồ Thụy Sĩ. Chúng tôi đến Seyssel. Seyssel là một thành phố nằm vắt ngang trên sông, có một chiếc cầu treo nối liền hai bờ. Chúng tôi đến bờ sông, thì lạ lùng biết bao nhiêu, từ xa tôi đã nhận thấy hình như là chiếc Thiên Nga! Chúng tôi chạy đến: đúng là hình dáng của nó, đúng là nó rồi, nhưng sao nó có vẻ một chiếc thuyền bỏ không như thế! Nó được neo cứng phía sau một hàng rào bảo vệ. Trên thuyền đóng cửa im ỉm, ngoài hiên không có hoa. Việc gì đã xảy ra vậy? Arthur có làm sao không? Chúng tôi dừng lại, tim đau thắt vì hãi hùng.

KHÔNG GIA ĐÌNH - HECTOR MALOTDonde viven las historias. Descúbrelo ahora