Chương 33: Chết đi !

3.3K 572 35
                                    

Isagi nhắm nghiền mắt lại, giờ không còn cách nào để trốn thoát được. Mắt cậu bắt đầu cay cay..và dần không thể thở được nữa.

Khoảng khắc ấy nó vụt qua nhanh như cắt, Isagi chỉ kịp cảm thấy cơn đau inh ỏi đến từ cánh tay. Lúc cậu choàng tỉnh thì chiếc xe đã ở đằng kia. Isagi dáo dác nhìn xung quanh. Có chuyện gì vậy!? Chẳng lẽ là do cậu tưởng tượng!?

" Này! Cậu muốn chết à!? "

Giờ Isagi mới kịp nhìn người đứng trước mặt với gương mặt vô cùng hoảng hốt.

" C..Chigiri..sao cậu lại ở đây..? " Isagi ngơ ngác nhìn Chigiri đang cởi khẩu trang ra chửi cậu.

Không để cậu nói hết câu, hắn nhanh chóng cầm lấy cánh tay in vết đỏ do bị hắn nắm.

" Xin lỗi, tôi cũng gấp quá "

Chigiri vừa nhìn cậu, tay vừa xoa xoa nhẹ cánh tay Isagi.

Isagi muốn khóc quá, đến người duy nhất cậu quen ở nơi lạ lùng này giờ cũng đâm một nhát sau lưng cậu. Trên thế giới này còn có bao nhiêu người dịu dàng đây? Cái người trước mặt..người luôn mỉm cười trước những người hâm mộ. Nụ cười đó bao nhiêu là thật bao nhiêu là giả đây?

Nghĩ đến đây, sự tủi thân trong Isagi dồn đến đỉnh điểm. Trong đầu chỉ còn cả ngàn câu ' Con nhớ nhà ' . Khóe mắt cậu cay cay, nếu không phải là Chigiri..ai sẽ cứu cậu đây? Người ta có chạy ra không? Isagi đảo mắt nhìn xung quanh.

Không một ai chú ý cả, lúc này cả đầu Isagi như vỡ ra, đôi lúc vì sống một mình quen rồi nên cậu quên đi cái lạnh của lòng người. Isagi giương mắt nhìn Chigiri, vậy sao người này lại chạy ra cứu tôi?

" Có sao không? Sao không trả lời " Chigiri nắm chặt lấy hai vai cậu, lo lắng hỏi.

Mắt cậu rát quá, giờ mà chớp một cái là nước mắt trào ra không kiểm soát được mất. Isagi không thể nhớ nổi gương mặt tươi cười của Maru nữa rồi, cậu còn từng cho Maru là cứu thế ở nơi này của cậu. Lầm rồi ..

À..không phải lầm. Là do cậu tự mộng tưởng, vì đến cuối cùng..Maru cũng chính là một con người.

" T..tôi chỉ muốn..h..hức..-- "

Isagi vừa nói vừa thút thít, dần dần..mũi cậu nghẹn đến mức không thông. Isagi ôm lấy tim, chỉ mong cảm nhận được nhịp đập từ trong đấy. Sao đến cả việc thở lúc này cũng khó khăn gấp bội vậy.

Chigiri thấy thế không biết ứng xử thế nào, không rõ vì sao cậu bị cái người vừa chạy đi đẩy. Nhưng mang sát ý giết người rồi. Chigiri không đuổi theo kịp, mong camera đường có thể nắm bắt được.

Thấy Isagi dần ngã quỵ, Chigiri một tay đỡ cậu, một tay đặt đầu cậu lên vai song thả chút pheromone an ủi.

" Được rồi được rồi, không sao cả. Mọi chuyện đều qua cả rồi " Chigiri vừa nói vừa xoa đầu cậu.

" H..hu..-- hức..huhu... "

Isagi ôm chặt Chigiri, khóc lớn.

Sao chúng ta lại tha thứ? Sao lại có thể dễ dàng tha thứ cho người khác? Người đó đánh tôi nhưng sau vài giờ tôi lại nói chuyện với người đó như không có gì..

[FULL][Allisagi/ABO] Người Nổi Tiếng..Where stories live. Discover now