Chương 42: Xứng đáng

2.9K 547 78
                                    

Đến xế chiều, Kunigami tạm biệt cả hai người để về gửi lại công thức cho cô của hắn. Song hắn tiến gần, thủ thỉ vào tai cậu.

" Tôi sẽ lại đến đây, lúc đó hãy cùng nhau trồng thứ khác nhé "

" Được !! " Isagi cười nhẹ.
----------

P/s: [Hay hỏi quá trời]: Theo bạn Kunigami hẹn Isagi trồng cái gì!?

 1. Em bé          2. Baby          3. Cả 1 và 2
----------

Isagi về đến nhà rồi chào tạm biệt Tokimitsu, hôm nay anh ấy đã dành cả ngày cho cậu rồi. Sau này chắc phải đền anh ấy cái gì thôi. Isagi mở cửa, cứ có cảm giác ngày hôm nay nó kỳ kỳ thế nào. Cậu cứ cảm thấy sai sai nhưng lại thôi, thấy nhà có đôi giày lạ. Isagi không quan tâm lắm mà tiến vào trong.

" Ba mẹ, con về rồi "

" A-- " Một lời đáp vang lên.

Bà Iyo nhanh chóng chạy ra với khuôn mặt không khỏi mong chờ, Isagi thấy mẹ vui thế thì khẽ hỏi.

" Hôm nay có gì đặc biệt lắm sao mẹ? "

" Phải rồi!! Yoi-chan, mau vào trong đi, bạn con đến tìm con đấy " Bà Iyo ôm một bên má, cười cười.

Bạn? Ai? Cậu đã bảo Chigiri hay Rin đừng đến mà? Sao lại cứng đầu thế nhỉ, cậu vừa nghĩ vừa tiến vào trong. Thứ lọt vào tầm mắt cậu là Itoshi Sae, nhưng do hắn ngồi trái phía cậu nên không hay. Sao lại ăn mặc đơn giản vậy, cứ tưởng hắn sẽ trịnh trọng như giáo viên đến nhà phụ huynh ấy.

Ông Issei đang nói chuyện với Sae, khi thấy Isagi mặt ông ngạc nhiên nhưng Isagi nhanh chóng lắc đầu. Ông không hiểu ý Isagi, nhưng vẫn hỏi vì chính ông cũng muốn biết.

" Itoshi-kun, cậu biết định mệnh là gì không? "

Sae im lặng. Thú thật, hắn chẳng biết gì về mấy thứ đó, mà có nhất thiết hắn phải biết không? Từ lúc vào nhà đến đây, Sae chưa cười lấy một lần. Chỉ đơn giản là giữ phép lịch sự ở mức tối đa, mặt lạnh tanh ngay từ đầu.

" ... "

" Cháu có nghe đến "

" Ừm, ý ta là cháu có chưa "

Sae cứng họng.

" Cháu nghĩ ..Isagi là người đó..ạ " Sae nói hơi chậm, cứ ấp úng. Nhưng nhìn ánh mắt nghiêm túc đó của hắn, hình như có chút thật lòng.

Issei cười nhẹ, biết là được rồi.

Isagi cũng không ngờ, người như cậu trong mắt Sae lại chính là định mệnh. Định mệnh chính là thứ ngủ một đêm rồi bỏ đi sao? Cái nhìn của Sae có lãng mạn quá không nhỉ..

" Vậy cháu xin phép về trước "  Sae nói rồi đứng dậy cúi đầu.

" Tôi tiễn anh " Isagi đến gần, bất chợt nắm lấy tay Sae.

Hắn hơi khựng người, được thời cơ thì đổi thế đan tay cậu luôn. Urg..nước đi này, Isagi không lường trước được rồi, cậu nheo mắt, phụng phịu nhanh chóng lôi hắn ra ngoài.

Vừa đóng cánh cửa nhà lại, cậu thở nhẹ. Định gỡ tay hắn ra nhưng Sae như đóng băng đến nơi luôn, không tài nào gỡ ra được. Isagi muốn nói nhưng lại thôi, cậu khẽ hỏi.

[FULL][Allisagi/ABO] Người Nổi Tiếng..Where stories live. Discover now