Tập 1

4K 190 63
                                    

"Tại sao...lại không báo cảnh sát?"

Tống Duẫn trở nên lắp bắp khi đứng trước thiếu niên với cơ thể ngập tràn thương tổn, đôi mắt người ấy vô hồn như thể đã không còn nước mắt để bày tỏ đau đớn nữa rồi. Tống Duẫn lùi dần về sau khi máu từ mắt người ấy đang chảy ra, liên tục gào lên chất vấn.

"Tại sao lại không báo cảnh sát! Tại sao lại không báo cảnh sát! Tại sao lại không báo cảnh sát! Tại sao lại không báo cảnh sát! Tại sao lại không báo cảnh sát! Tại sao lại không báo cảnh sát!"

"Không!"

Chuông đồng hồ báo thức lúc 7 giờ sáng đã kịp thời kéo cậu thoát khỏi ác mộng, đã trôi qua rất lâu rồi vẫn không quên đi được hồi ức đáng sợ ấy. Tống Duẫn xả nước lạnh từ đầu xuống chân để tự trấn an bản thân, hôm nay là ngày xét xử cuối cùng, với tư cách một luật sư hoàn hảo, cậu không thể thua một vụ nào được hết.

Vụ án lần này là bào chữa cho nam thần tượng nổi tiếng lái xe tông trúng người qua đường khiến nạn nhân bị thương tổn vĩnh viễn, với các bằng chứng không thể chối cãi, hắn chắc chắn sẽ phải ngồi sau song sắt dài dài.

"Thưa tòa, đây là một số bằng chứng tôi mới thu thập được"

Tống Duẫn nộp bằng chứng lên cho quý tòa, qua máy chiếu cho thấy nạn nhân đã qua đường khi đèn đang chuyển tín hiệu đỏ cho người đi bộ, bên cạnh đó hắn ta sau khi tông trúng đã không hề bỏ trốn, dù trạng thái khi ấy cho thấy rõ ràng đang say xỉn rồi.

"Nạn nhân đã không tuân thủ luật giao thông, theo bằng chứng cho thấy thân chủ của tôi đã đứng lại và chạy tới xem xét."

"Không đúng!" - Nạn nhân phải đi xe lăn tới gào khóc thảm thiết, cơ thể tàn tạ không thể đi lại được nữa khiến y gần như phát điên, run người tố cáo - "Hắn ta không hề, không hề tới xem xét! Hắn ta, hắn ta..." - 

"Đ*t mẹ, chết chưa thế?"

Bị cáo cúi gằm mặt nhận lỗi, thành khẩn nói do mình đã không làm chủ được tốc độ, vi phạm lần đầu nên mong rằng được nhận khoan hồng, đồng thời sẽ bồi thường thỏa đáng cho nạn nhân. Quyết định cuối cùng của tòa án khiến nạn nhân ngã gục, ngoài việc bồi thường, hắn chỉ bị cải tạo không giam giữ trong một năm. Ngay khi nhận kết quả, hắn đã quay sang nhìn nạn nhân rồi lén cười độc ác, tất nhiên sẽ không để ai kịp nhìn thấy rồi.

Tống Duẫn không quan tâm việc bị chửi bới, miễn thắng kiện là được rồi, hiên ngang rời đi trước sự phẫn nộ của toàn bộ người chứng kiến. Trong số đó có ánh mắt vẫn luôn dõi theo cậu thầm mỉm cười thỏa mãn, đi lại cà nhắc khi đứng dậy rời khỏi phòng. Thân thể cao lớn đứng đó chăm chú theo mọi hành động của Tống Duẫn không rời mắt, lấy ra máy chụp mini chụp một bức của ngày hôm nay.

Quay trở về nhà với tâm trạng hứng khởi, anh đến chỗ tủ sách rồi chuyển vị trí theo đúng thứ tự, ngay lập tức một căn phòng bí mật từ từ hiện ra. Anh đính tấm ảnh mới chụp hôm nay lên trên tường nhà chi chít các hình ảnh liên quan tới luật sư Tống, nụ cười hiền lành chạm lên chiếc giường sắt lạnh lẽo. Anh chờ đợi quá lâu rồi, đã bao năm trôi qua rồi nhỉ? Liệu Tống Duẫn có nhớ giúp anh không?

Phi vụ bắt cóc tàn nhẫn (18+) Onde as histórias ganham vida. Descobre agora