Kim Thái Hanh quả thật giữ lời, các thủ hạ hồi môn được Điền Chính Quốc mang đến vương phủ cũng không hiểu. Đường đường là một vương gia chiến công hiển hách, sát phạt quyết đoán, gặp biến không loạn vậy mà nhìn thấy chân của đối thủ cũ đầy vết thương lại thoả hiệp nói từ nay không làm tổn thương người ta nữa.
Đại nha hoàn Bạch Lạc bên cạnh vương phi thân cận với Điền Chính Quốc từ nhỏ, thận trọng hỏi một câu, vương phi chỉ cười đáp:
"Có thể là vương gia nể mặt ta."
[…]
Sống chung dưới một mái nhà, Điền Chính Quốc nhận ra Kim Thái Hanh thực sự là một người rất nghĩa khí. Y vì hắn không thể tham gia thi cử vào triều làm quan, cũng không thể luyện võ nữa, vậy nên mỗi lần thượng triều trở về, hắn đem mấy chuyện trên triều thủ thỉ bên tai y.
"Hôm nay phụ hoàng lệnh xét nhà Thượng thư Hộ bộ, vương phi nghĩ thế nào?"
Điền Chính Quốc thẳng lưng, nền nếp dùng cơm, Kim Thái Hanh thì có chút tùy ý, ngồi dựa hẳn vào một bên ghế ghé người về phía vương phi nhà hắn nghe chuyện.
"Hộ bộ tra án nghịch tặc Trung Châu cứ dây dưa mãi không có kết quả, phụ hoàng đánh chủ ý lên thượng thư là để răn đe, đốc thúc bọn họ làm việc. Chắc là không có chuyện gì đâu."
"Ồ, ra là vậy."
[…]
"Vương phi, có người tố ta năm đó ăn chặn quân lương."
"Phụ hoàng nói thế nào?"
"Phụ hoàng nói tra!"
Điền Chính Quốc đương nhiên tin vương gia nhà hắn là người không có tâm tư đó.
"Thế này đi, ngươi viết thư gọi hai vị tướng cùng vài binh lính năm đó cùng ngươi chinh phạt hồi kinh."
Kim Thái Hanh nhíu mày nghi ngờ: "Bọn họ là võ tướng không giỏi ăn nói, gọi bọn họ về không sợ hỏng chuyện sao?"
"Chính vì không giỏi ăn nói mới cần họ nói, họ nói lời càng thẳng thắn, càng không văn vẻ mới càng xác thực."
[…]
"Vương phi, thái hậu bảo ta đến hành cung phụng dưỡng." Kim Thái Hanh vừa về đã kể lể. Lão thái hậu đó từ nhỏ vốn đã không ưa hắn, đột nhiên bắt hắn rời kinh thành đến hành cung. Rõ ràng là có quỷ kế.
Điền Chính Quốc ngẩng đầu: "Không muốn đi?"
"Không đi. Ta với thái hậu không thân."
Đại Kim trọng nhất là hiếu đạo. Thái hậu đã mở lời, Kim Thái Hanh nếu không đi sẽ bị toàn triều phê phán.
Y thở dài, tự tay xé nát cuốn sổ ghi chép thu chi vải vóc trong phủ khiến Kim Thái Hanh ngây cả người.
Tiếp theo Kim Thái Hanh chỉ nghe thấy một câu: "Nhịn chút." Sau đó vương phi nhà hắn cầm hẳn gậy gia pháp đánh hắn một trận nên thân.
Vài ngày sau Điền Chính Quốc bị triệu vào cung khiển trách, nhưng Kim hoàng e dè thế lực phủ tướng quân, lại nghe nhi tử mình ăn cơm không vừa miệng liền xé nát sổ sách chi tiêu chỉ biết xua tay cho Chính Quốc lui.

YOU ARE READING
[Taekook] Vài pov nhỏ
FanfictionChuyện là Wo bị ngứa nghề, nhưng mà fic chưa có viết xong nên tôi cho ra cái này để dễ bề xổ nho, xổ thơ...