Chương 87

105 9 0
                                    

Trước khi đi nàng trở về một chuyến làng cối xay gió, Makino vui vẻ mời nàng vào nhà. Cùng nàng ấy hàn huyên hồi lâu, ngày hôm sau Lyin lên núi gặp Dadan.

Ở lại đến chiều, Lyin gặp được nàng đã thực lâu không thấy mặt Garp, hắn cũng có vẻ ngạc nhiên khi thấy nàng ở nơi này.

"Gia gia."

"Ân."

Hắn nhìn nàng hồi lâu, sau đó thở dài

"Trưởng thành rồi."

Lyin sửng sốt, Garp nhìn nàng cười "Tiểu Lyin, đừng nghĩ như vậy liền thoải mái rồi, có trưởng thành tại ta trong mắt ngươi vẫn chỉ là một đứa trẻ wahahahaha!"

Garp so lần trước gặp mặt đã già đi nhiều, hắn ánh mắt nhuộm đẫm tang thương. Nhìn cháu gái đứng trước mắt, hắn trong lòng cảm thấy buồn bã.

Hắn nhất có lỗi với đứa nhỏ này, không tự tay dạy dỗ nàng, không tự mình nhìn nàng trưởng thành dù cho nàng cùng hắn ở gần nhất, hắn đối nàng quan tâm thậm chí so Luffy kém rất nhiều.

Hắn chẳng thể bảo vệ nàng chu toàn, để nàng phải tới cái nơi ăn thịt người không nhả xương kia, làm nàng tự mình đối mặt.

Hiện nay hắn chẳng thể đối nàng nói thêm lời nào, cảm xúc áy náy cùng đau lòng bao trùm làm hắn cổ họng nghẹn ứ lại.

Hắn trầm mặc, hắn không thể cười nổi nữa, cứ như vậy đứng đấy cũng không thấy nàng.

Lyin nhìn trước mắt cao lớn gia gia, nàng cũng không biết hiện tại nên làm thế nào mới tốt. Bỗng chốc nàng nhấp môi cười.

"Gia gia, con lần trước mới mua được bánh quy, rất ngon, đặc biệt mua về cho gia gia nha~"

Nàng lấy ra được đóng gói cẩn thận gói bánh giơ lên trước mặt Garp, hắn nhìn nàng sau đó cũng cười.

"Hahaha, vẫn là tiểu tôn nữ tri kỉ, ta còn đang nị Sengoku gần đây tổng cho ta tìm về bánh quy đâu."

Thấy sắc trời đã muộn, Lyin chạy nhanh thu thập tới tân thế giới.

Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Garp nước mắt nhịn không được rơi xuống, hắn lấy tay day trán, bi thương bao trùm. Nhìn qua nàng nhất chân thật tươi cười, hắn làm sao nhìn không ra nàng hiện tại cười chỉ là miễn cưỡng. Là hắn già rồi, cái gì cũng làm không tốt.

Nỗ lực cả đời, đến cuối cùng liền gia đình của mình cũng bảo vệ không nổi.

Hắn trân quý đem nàng đưa tới bánh quy thu lại, lưng giống như thấp xuống. Tiếng lá cây xào xạc thê lương như muốn nói lên nỗi lòng của con người vậy.

Tới tân thế giới Lyin tách ra, nàng vẫn như cũ thích đi một mình.

Trước tiên nàng cần điều tra hiện tại tân thế giới hoàn cảnh để làm ra càng tốt phán đoán cùng hành động.

Nàng cũng không phải thật sự muốn đi bắt hải tặc. Nàng không thích mùi máu tươi, phi thường không thích. Nàng mệt mỏi, tạm thời không muốn lại nhiễm tanh nồng mùi vị.

Coi như đây là một kỳ nghỉ dài hạn đi.

Lyin thích ý ở tân thế giới dạo chơi, nàng cũng không phải hoàn toàn không làm gì, đôi lúc gặp không có mắt hải tặc nàng vẫn là đem hắn tống vào ngục giam. Thời gian qua nàng đã lơ là việc tập luyện nhiều rồi, bây giờ phải bắt đầu rèn luyện trở lại.

Lyin hiện tại thay đổi so phía trước khác nhiều, nàng trên người phía trước vì khá thuận lợi nên sinh ra bồng bột kiêu ngạo chi khí hiện tại biến mất hầu như không còn.

Nàng như Garp nói, đã trưởng thành, ổn trọng hơn, làm việc cũng suy trước tính sau. Nàng đã không chỉ giơ nắm đấm giải quyết sự tình, bắt đầu học được mưu mô tính kế.

"Đứa trẻ ngốc kia bây giờ đang làm gì nhỉ?"

Nghĩ tới Luffy, hắn cùng Ace bị tách ra trên chiến trường, sóng sung kích quá lớn nên cả hai bị đánh ngất, vì Luffy thực lực kém nên bị thương nặng, được Trafalga Law đưa lên thuyền cứu chữa, Ace thì theo băng Râu Trắng rời đi.

Chẳng biết hắn có còn theo Rayleigh tập luyện không.

[Đn Onepiece] Cuộc sống ở One PieceWhere stories live. Discover now