Chap8: Sự lựa chọn

6.1K 572 11
                                    

- Jeonghan làm sao vậy? – Wonwoo vò tung mái đầu của mình khi thấy Jeonghan lườm mình rồi đóng sầm cửa đi ra ngoài.Thật kỳ lạ, anh chưa bao giờ thấy Jeonghan tỏ ra như vậy.

- Đừng bận tâm. – Seungcheol ngồi xuống cạnh giường, cố giấu sự thở dài vì con người kia. – Em thấy trong người thế nào rồi?

- Có chuyện gì nữa hai người? – Wonwoo thực sự kinh ngạc khi Seungcheol có thể gạt Jeonghan ra một bên. Nếu trong tình hình này chắc chắn Seungcheol phải chạy theo nài nỉ, xin lỗi mới đúng. Dù cái hành động đó hơi mất mặt một chút.

- Đã nói là không có gì mà. – Seungcheol đáp trả có phần bực dọc.

- Là do hyung không nói thôi. – Wonwoo nhún vai. Đầu cậu ngang sang một bên. Đôi mắt như xoáy sâu vào người đối diện.

- Em nghĩ hyung không biết em định thôi ...

Giọng nói của Seungcheol dừng ngay lập tức. Sự thôi miên của Wonwoo đúng là không cưỡng lại được dù cho anh có quen với nó nhiều đi chăng nữa. Seungcheol trả lời như một cái máy sau các câu hỏi của Wonwoo. Trong lúc này, tâm trí anh trống rỗng và không phân biệt được mình đang nói cái gì. Chỉ là miệng tự động nói mà thôi. Seungcheol dứt ra khỏi sự mê muội và nhận ra khuôn mặt Wonwoo thoáng chút buồn. Anh định mở lời giải thích thì Wonwoo đã chen vào.

- Đi xin lỗi Jeonghan đi. Tối nay, em sẽ nói chuyện với mọi người.

Nói rồi, Wonwoo rời khỏi phòng, để lại Seungcheol với đống suy nghĩ tràn ngập trong đầu.

Seungkwan vừa ôm Boo vừa lướt laptop. Cái tên Vernon này cũng không tệ mặc dù cũng phải năn nỉ, ăn vạ mới cho mượn máy tính chơi. Nhưng mà cậu đang bực mình đây. Sao tên này không để tiếng Hàn, tiếng Anh cậu chơi được à. Seungkwan khổ sở khi phải vận dụng toàn bộ vốn tiếng Anh "hạn hán" của mình để tìm kiếm thông tin về Moroi hay Strigoi gì đó mà mấy người trong nhà hay nói. Tức điên lên được, lại tiếng Anh. Seungkwan vò đầu bứt tai, thiếu điều đập luôn cái máy tính cho bõ tức nhưng lại thôi, sợ tên Vernon đó cắn mình vài phát để trả thù.

- Muốn hỏi thì tôi trả lời, đâu cần phải Google dịch vất vả như thế. – Chẳng biết Vernon xuất hiện khi nào, đột nhiên lên tiếng khiến cậu giật mình.

- Ý cậu nói tôi dốt tiếng Anh chứ gì. – Trề môi. – Tôi giỏi lắm đấy.

- Vậy đọc thử tôi nghe xem.

- Banh tai ra, nghe đây này. – Dõng dạc như phát biểu trước toàn trường. - #@$$^%^^&&@^%

- Được rồi, phục cậu rồi. – Vernon nín cười trước kiểu tiếng Anh pha chút tiếng Tàu, lai sang tiếng Lào, trộn thêm tí Mông Cổ và một vài dân tộc thiểu số của cậu. – Hiểu mình đang nói cái gì không?

- Không. – Lại dõng dạc vỗ ngực, nhưng nhận ra mình bị hớ lại cuống quýt định thanh minh.

- Tất cả những người trong nhà này đều là Moroi và Dhampir. Moroi thường là các chủ nhân như Jeonghan, Wonwoo, Woozi, Jun và tôi. Còn lại là các giám hộ Dhampir Jisoo, Seungcheol, Hoshi, Myungho, Dokyeom và Dino. Họ có nhiệm vụ bảo vệ các Moroi chúng tôi khỏi bọn Strigoi. Chúng độc ác, sẵn sàng hút máu người đến chết, không như Moroi, chỉ sử dụng máu của những người tình nguyện. Thường thì mỗi Moroi có một giám hộ riêng vào nếu giám hộ thất bại trong nhiệm vụ thì Moroi sẽ được Hội đồng cấp lại một Dhampir mới.

[Seventeen][Longfic I M] Tình yêu màu máuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ