Chương 69

3.6K 125 21
                                    

Nói lời thật lòng, Nặc mụ mụ thật sự rất thích Lưu Bạch Ngọc, nhất là nàng cứ như vậy một thân cảnh phục tinh thần phấn chấn xuất hiện trước mặt của mình, Nặc mụ mụ nhìn ở trong mắt thì càng khó chịu. Một cô gái tốt a!

Nặc mụ mụ bước lên, kéo lại tay của Lưu Bạch Ngọc, nhìn chằm chằm vào ánh mắt nàng: "Bạch Ngọc, cô nói thật cùng a di đi, cô thích Nhất Nhất sao?"

"Thích a." Lưu Bạch Ngọc không chút suy nghĩ đã trả lời, Nặc Nhất Nhất ở một bên nhìn chằm chằm vào hai người đầu đầy mồ hôi lạnh: "Mẹ, nào có ai hỏi vấn đề như vậy."

"Con cút ngay."

Nặc mụ mụ hoàn toàn phẫn nộ rồi, viền mắt đều có chút đỏ lên, Lưu Bạch Ngọc vừa nhìn như vậy, liền vội vàng kéo cánh tay Nặc mụ mụ, làm nũng hỏi: "A di, dì đây là thế nào? Có phải Nhất Nhất khi dễ dì hay không? Dì nói cho con biết, con giúp dì thu thập em ấy?"

Nặc Nhất Nhất nhắm mắt lại, vỗ đầu một cái, xong!

Nặc mụ mụ càng là kinh ngạc, nàng trợn mắt hốc mồm nhìn Lưu Bạch Ngọc, lẽ nào khuê nữ nhà nàng còn là một người sợ vợ? Chuyên bị người thu thập?

Lưu Bạch Ngọc lần này cũng phát hiện bầu không khí không đúng, nàng dùng ánh mắt nhìn Nặc Nhất Nhất, Nặc Nhất Nhất hướng nàng tễ mi lộng nhãn nửa ngày, nàng cũng không đọc hiểu Nặc Nhất Nhất rốt cuộc đang biểu đạt cái gì.

Nặc mụ mụ thở dài, hai chân vô lực đi tới trước sô pha, chậm rãi ngồi xuống.

"Em lại gây họa gì?"

Lưu Bạch Ngọc tiến đến bên cạnh Nặc Nhất Nhất hỏi, Nặc cảnh quan sốt ruột: "Ai nha, nhất thời không thể giải thích rõ với chị, mẹ em hiểu lầm -"

"Bạch Ngọc, cô qua đây."

Nặc mụ mụ cắt đứt lời nói của Nặc Nhất Nhất, hướng nàng phất phất tay. Lưu Bạch Ngọc Nặc mụ mụ Nặc mụ mụ như vậy cũng không dám chậm trễ, vội vàng đi đến.

Nặc mụ mụ nhìn Lưu Bạch Ngọc, giọng nói hơi khô sáp: "Cô nói cho a di biết, cô cùng con dì là từ khi nào thì bắt đầu?"

.......!!!!!

Lần này Lưu Bạch Ngọc thì đã hiểu là chuyện gì xảy ra, nàng im lặng nhìn Nặc Nhất Nhất, đây là có chuyện gì? Bạn bè làm thành như vậy cũng thực sự là đủ thành ý rồi a!? Thế nào mỗi lần chuyện tốt không đến nàng, chuyện xấu lại nhiều lần không thể thiếu nàng?

"A di, con cùng Nhất Nhất chính là tình bạn, tình bạn thuần khiết...."

Lưu Bạch Ngọc cũng cảm giác mình giải thích vô lực, quả nhiên, Nặc mụ mụ liếc mắt nhìn Nặc Nhất Nhất: "Đem điện thoại di động con lấy ra đây."

"Làm gì?"

Nặc Nhất Nhất lần này khí thế đều yếu đi, Nặc mụ mụ không nhịn được trừng mắt, Nặc Nhất Nhất vội vàng đưa tới.

Điện thoại của Nặc cảnh quan mật mã rất giản đơn, cơ bản đều là sinh nhật, Nặc mụ mụ sau khi mở được điện thoại của Nặc Nhất Nhất, vẫn tương đối tôn trọng con gái, chỉ là ở mục tin nhắn vào xem đối thoại giữa cô và Bạch Bạch, vài tin nhắn gần nhất, Lưu Bạch Ngọc cùng Nặc Nhất Nhất nhìn thấy đều tái mặt rồi.

[BTTH][EDIT-Hoàn] Ôm Đầu, Ngồi Xuống - Diệp SápWhere stories live. Discover now