Chương 26: Thành thật

2.4K 50 0
                                    

Emerald pub.

"Thế nào rồi?" Trình Mặc Ngôn hỏi.

Cổ Thiên Dực đỡ Vưu Cẩm, để cô ngồi xuống sofa, cô nhún vai, thản nhiên nói " Không ngoài dự đoán, tôi bị đuổi ra khỏi nhà." Cô thông báo với bố mẹ, mình kết hôn với Cổ Thiên Dực đã được hai năm, lại còn mang thai , họ chưa tức chết là may mắn lắm rồi. "Tôi đoán trước họ sẽ phản ứng như vậy, cũng vì thế mà chỉ dám gọi điện thoại nói với bố mẹ, cũng không về Lạc Yên, sợ trong lúc tức giận họ sẽ đánh chết đứa con gái duy nhất là tôi mất. Dù sao ván đã đóng thuyền, trước sau gì bố mẹ tôi cũng phải chấp nhận."

Cuối tháng này, Vưu Cẩm muốn tổ chức hôn lễ, nếu không bụng lớn rồi, không mặc váy cưới được, cô còn gửi thiếp mời cho bố mẹ, mặc dù không quá hi vọng họ sẽ đến.

"Còn mày, mày với Lương Mạn đã nói chuyện chưa?" Cổ Thiên Dực e ngại hỏi. Mạnh Như- chị họ của Mạnh Nguyên trùng hợp là bạn của Trình Mặc Ngôn và Vưu Cẩm ở Mỹ, cho nên anh và Vưu Cẩm cũng biết chuyện Mạnh Nguyên và Lương Mạn đính hôn.

"Tao không muốn nhắc đến cô ấy." Trình Mặc Ngôn gạt đi, anh cầm chai bia trên bàn uống một ngụm lớn. Cổ Thiên Dực và Vưu Cẩm ái ngại nhìn nhau, song cũng chẳng thể giúp gì. Trình Mặc Ngôn và Lương Mạn, còn trông chờ vào duyên phận của họ.

Đêm qua Lương Mạn không ngủ được, cho nên mệt mỏi vô cùng, hôm nay lại có nhiều công việc cần giải quyết, Lương Mạn cố gắng lắm mới làm xong, đến lúc tan sở thì cũng kiệt sức.

"Lương Mạn, hôm nay mọi người lại đi chơi, em không được từ chối đâu đấy."

"Đi đâu thế ạ?" Lương Mạn hỏi lấy lệ.

"Vẫn là Emerald thôi, em đi chứ?"

Lương Mạn do dự, nói "Vâng, được ạ."

"Thế thì em chở mấy người nhé, đỡ phải đi nhiều xe."

"Vâng." Lương Mạn gật đầu, lục tìm chìa khoá xe trong túi xách, đi xuống nhà xe, cùng các đồng nghiệp trong phòng đi đến quán rượu.

Mọi người lần lượt vào trong, Lương Mạn là người đi sau cùng, dáo dác nhìn khắp nơi. Cô vừa muốn, vừa không muốn gặp phải anh.

Cả phòng chọn chỗ thẳng sân khấu, đây là bàn đã đặt trước, cho nên tối nay dù đông khách, họ vẫn có chỗ ngồi tốt như vậy.

Lương Mạn gọi một loại cocktail, im lặng nhấm nháp, thỉnh thoảng mới tham gia vào câu chuyện của đồng nghiệp. Cô cố thư giãn, tươi cười giống họ, nhưng Lương Mạn giống như đang ngồi trên đống lửa, vừa hồi hộp vừa lo âu.

Tiếng MC vang lên " Sau đây, Emerald xin gửi một món quà đặc biệt tới khách hàng, tất cả quý khách ở đây mỗi người sẽ được tặng một ly vang đỏ, và một bản nhạc!"

Tất cả khách ngồi trong quán đều vỗ tay nồng nhiệt. Ngay lập tức, bồi bàn mang đến cho mỗi vị khách một ly vang.

Trên sân khấu, có một người đàn ông trẻ tuổi bước lên. Anh ta cao lớn, vóc dáng hoàn mỹ, lập tức thu hút ánh nhìn của phái đẹp, kể cả bàn của Lương Mạn. Các cô đồng nghiệp ồ lên, trầm trồ.

Đã lâu không gặpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ