[38] Món quà vô giá

4K 145 7
                                    

Hôm nay hoàng cung yến tiệc linh đình, mừng đầy tháng của Hoàng thái tử. Tôn thất khắp kinh thành đổ về dự yến, dâng tặng những món quà quý giá cho thái tử cũng như hoàng hậu.
Lần này hoàng hậu sinh thái tử, triều thần dị nghị mười phần cũng tự động nín thinh hết tám chín phần. Cảnh chẳng mất công dẹp loạn.

Thượng hoàng đến dự yến, tôn thất đều đến kính rượu. Nhưng ai cũng lắc đầu, nhìn Trần Thừa yếu thế này, chắc chẳng qua nổi năm sau.

Trần Thủ Độ đến trước chỗ Thiên Hinh và Cảnh, cúi đầu rồi nâng cốc.

-Thần xin chúc mừng bệ hạ, xin chúc mừng hoàng hậu đã sinh được thái tử. Có được thái tử, đất nước ta có được vững bền.

Thiên Hinh nâng chén.

-Cảm tạ lòng tốt của Thái sư, mời.

Mấy năm qua, Thiên Hinh cũng dần thấy rõ công lao to lớn của Trần Thủ Độ đối với nhà Trần. Thuở đầu lên nắm ngôi, chắc chắn Cảnh không cáng đáng nổi, may mà có Trần Thủ Độ lo việc binh, Nguyễn Nộn chết cũng là lúc thiên hạ thái bình, giang sơn quy về một mối, mà công trạng lớn nhất là Trần Thủ Độ.

Nàng khẽ thở dài. Trần Thủ Độ có thể là hung thần đối với nhà họ Lý, nhưng lại là phúc thần đối với nhà Trần. Ông ta đã có bao cơ hội giữ ngai báu kia cho riêng mình, nhưng ông vẫn một lòng phò trợ Cảnh lên ngôi, giữ giang sơn này.

Cảnh cũng nâng chén. Đợi Thủ Độ đi rồi mới nhìn sang Thiên Hinh.

-Thật ra cái tên Trịnh của con là do chú Độ đặt cho.

Nàng nhìn Cảnh, gật nhẹ đầu. Cũng tốt, chứng tỏ ông ta công nhận Trịnh là cháu của mình, sẽ phò tá Trịnh lên ngôi.

Trần Liễu cũng được mời, nhưng ngồi cách xa long ỷ. Y giương ánh mắt thù oán nhìn Thiên Hình mỉm cười bên cạnh Cảnh. Thuận Thiên cũng lén nhìn lên cao. Nàng bực dọc.

Nàng nhìn Cảnh bảo bọc Thiên Hinh như vậy, ấm áp nhìn Thiên Hinh như vậy. Lòng cũng nhói đau lắm chứ. Liễu quay sang nàng, cười lạnh.

-Đau lòng à?

-Anh thì không đau chắc?

Nàng chua chát nói, càng thêm xát muối vào lòng Liễu. Y im bặt, cầm chén rượu lên uống một hơi.

Yến tiệc đến đêm, thái tử cũng được nhũ mẫu bồng về điện Chính Nghi rồi. Thượng hoàng cũng đã về từ lâu.

Thiên Hinh đã bắt đầu đỏ mặt, hơi men làm nàng ngà ngà say. Cảnh chụp lấy cốc rượu trong tay nàng.

-Nàng say rồi.

-Thiếp say sao? Lúc trước thiếp còn uống nhiều hơn vậy nữa kìa!

Lúc trước nàng làm vua, uống để tiếp đón quần thần sứ giả không phải là ít, tửu lượng cũng không tồi. Nhưng giờ nàng mới sinh, sức khỏe cũng đâu được như trước.

Cảnh phất long cổn đứng dậy, ngước nhìn quan thần tôn thất.

-Trẫm thấy mệt, trẫm đưa hoàng hậu về điện nghỉ trước. Các khanh cứ tiếp tục dự yến.

Nói rồi, Cảnh quay sang vòng tay Thiên Hinh qua cổ mình rồi bế nàng lên trước bao con mắt ngỡ ngàng của quan khách. Thuận Thiên cắn răng nhìn Cảnh ôn nhu ôm lấy người Thiên Hinh, để Thiên Hinh dựa vào ngực y.

Tuyệt Thế Chiêu Hoàng [Full, Dã sử Việt] - Lý Chiêu Hoàng - ViVuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ