Chương 1

2.2K 91 0
                                    

Title: The Light.

Author: Bam Rj & Bỉ Ngạn Vô Ưu

Disclamer: Các nhân vật trong Fic không thuộc về tôi và tôi viết với mục đích phi lợi nhuận.

Rating: K

Pairing: Khải Nguyên

Category: Sến là chính :)))

_Start_

Năm 2090.

Trung Tâm Tế Bào Gốc và Công Nghệ GEN.

Mùng một tết. Trong khi mọi người tụ tập quây quần bên nhau thì trong trung tâm, duy nhất một căn phòng vẫn còn lờ mờ ánh đèn.

Tôi mệt mỏi ngả người ra sau ghế, hai tay nhẹ nhàng xoa bóp vùng gáy nhức mỏi. Dự án cấy ghép tế bào gốc lần này thật gấp rút, nó đã chiếm không ít thời gian của tôi rồi.

Ngẩng lên nhìn đồng hồ - bây giờ là mười hai giờ kém mười lăm, vừa kịp lúc xem bắn pháo hoa. Đứng dậy vận động cơ thể một chút, những khớp xương do ngồi nhiều giờ cứ rắc rắc vang lên. Tôi rời phòng làm việc, chậm rãi bước lên sân thượng ngắm pháo hoa, đồng thời làm tinh thần thư thái hơn.

Trung tâm vào ngày cận tết ngoài bản thân ra không có một bóng người. Chẳng buồn bật điện, tôi cứ thế sải bước trên hành lang trống trải. Chẳng hiểu sao bản thân lại cực kì thích cái cảm giác được bóng bao trùm như thế này. Đang miên man suy nghĩ, phía xa chợt vang lên tiếng bước chân đều đều.

Tôi khựng lại, bước chân ấy vẫn vang lên, hơn nữa còn ngày càng gần. Nhanh trí núp vào bức tường gần đó, lập tức một luồng sáng hiện lên soi rõ một vùng hành lang tối tăm.

Là Tiến sĩ Hạ. Ông ấy làm gì ở đây giờ này?

Nghi hoặc nhìn theo dáng người đàn ông cầm đèn pin đi vào phòng chủ tịch. Suy nghĩ một lát, rốt cuộc tôi cũng đẩy cửa theo vào...

Trong phòng, tiến sĩ Hạ đột ngột biến mất nhưng đổi lại là dưới sàn nhà lộ ra một lối đi. Phòng này có mật thất ư? Sao trước đây tôi lại không hề biết?

Bên ngoài tiếng pháo hoa đã nổ đầy trời, tôi nhất thời không quan tâm đến chúng nữa, lấy điện thoại soi đường đi xuống căn mật thất.

Mật thất khá sâu, khi bước xuống bậc thang cuối cùng cũng chính là lúc đặt chân đến một gian phòng thí nghiệm. Không gian hoành tráng và khoa trương khiến tôi có phần choáng ngợp. Gọi là gian phòng nhưng nó rất rộng, tất cả những máy móc thiết bị hiện đại đều xuất hiện ở đây, trên bức tường đối diện là một chiếc tủ kính chạm nóc nhà đựng những dung dịch màu sắc... Hai bên hông là dãy phòng được bài trí đối xứng nhau. Phía góc còn có một lối đi khác, tất cả đều mang một màu trắng lạnh lẽo. Tôi đoán chắc rằng nơi này còn rộng hơn thế nữa.

Cảm giác tò mò trong tôi không nén nổi khi trên cửa mỗi phòng bệnh đều có một tấm biển ghi mật mã chuyên môn nào đó mà bản thân chẳng thể hiểu được.

Và... khỉ thật! Tất cả các phòng đều bị khóa!

"Cạch"

Tiếng cửa mở chợt vang lên giữa không gian tĩnh lặng khiến tôi thoáng giật mình. Vội vàng nép vào chiếc tủ lớn gần đó, chỉ ló ra một con mắt để xem xét tình hình. Tự cảm thấy mình lúc này chẳng khác gì một tên trộm.

[Hoàn] The Light [KhảiNguyên | Shortfic]Unde poveștirile trăiesc. Descoperă acum