Quà của tôi

7K 170 1
                                    

Sáng hôm sau....
Kiều Vi làm thức ăn sáng đem lên phòng...
Cốc...cốc...
Giọng nói đằng sau cánh cửa:
-Vào đi.
Cạch....
Thiên Minh đang ngồi trên ghế sofa chất lượng cao làm việc.Anh đang ở DuBai,vì cô anh không về công ty mà chỉ đem tài liệu đến khách sạn để giải quyết.
-Ăn sáng thôi .
Vừa nói cô vừa chăm chú nhìn anh,anh lúc làm việc sao lại tỏa ra khí thế thu hút người khác như vậy được.
Nói rồi Kiều Vi đưa cho anh một phần ăn sáng và một cốc café. Sau đó cô đi lấy sữa và thức ăn cho Maria ,đầu cô xuất hiện một hồi ức ,sự việc hôm qua khi cô lấy sữa >bị anh hôn,ôi trời ,bây giờ cô lại lúng túng không biết làm gì.
-Ngồi xuống ăn đi,đây là số điện thoại của tôi,đưa số của em cho tôi .(Anh đưa cho cô số của mình)
-Dạ.
Kiều Vi ngồi xuống,lấy chiếc bánh kem ăn (cô thích ăn đồ vặt ,tráng miệng hơn là ăn món chính)
Lúc sau ,anh nhìn cô chằm chằm, đôi môi chúm chím đang ăn bánh của cô thật mê hoặc .
-Mặt tôi dính gì sao?Kiều Vi nhìn anh hỏi ,con mắt long lanh ấm áp nhìn thẳng vào đôi mắt đen huyền lạnh lẽo kia.
Anh không trả lời ,tiến sát gần cô liếm chút bánh kem dính ở môi cô,thừa cơ anh lại tiến tới nuốt trọn đôi môi ngọt ngào đến khi cô thở đốc mới chịu buông .
-Anh...sao anh lại thế nữa.Cô tức giận má lại đỏ lên trông đáng yêu đến lạ.
-Mặt em dính bánh tôi đang lấy giúp em mà.Anh cười nụ cười tà mị.
-Nhưng...Nói nửa chừng cô cầm cốc sữa trên bàn bỏ đi.
Ra đến cửa giọng cô vọng lại:"Trưa nay anh ăn một mình đi ,tôi có hẹn với Nhã Nhã ."
-Ukm.
Thời gian trôi nhanh ,thoáng chốc bây giờ là 7h tối
Reng...reng...reng
-Alo (Kiều Vi nghe máy giọng nói trong trẻo đến mê người)
-Tôi đang ở ngoài cửa khách sạn,em xuống đi chúng ta đi ăn.
-Ok
Kiều Vi đi xuống ,trên người cô mặc chiếc áo tank top màu đen kết hợp quần sooc bò rất giản dị nhưng lại đẹp thanh tú.
Anh đưa cô đến nhà hàng nổi tiếng ở DuBai .
Anh và cô ngồi đối diện nhau.
Cô lên tiếng :"Anh còn nhớ món qùa tôi muốn anh đáp ứng chứ"
-Ukm ,nói đi
-Sau khi ăn tối anh phải đi cùng tôi đến 1 số chỗ tôi muốn ,đó là món quà tôi cần.
-Được thôi.

-

Tiểu Bạch ! Anh chỉ muốn chiếm lấy emUnde poveștirile trăiesc. Descoperă acum