*Chap 9: Tình yêu của anh (1)*

683 21 0
                                    


 Ngô Diệc Phàm đi từ trong phòng ra thấy cô đã dựa vào ghế sofa nghịch điện thoại, cô mặc đồ thể thao, mái tóc dài xõa tự nhiên rất thoải mái. Nhiệt Ba mang một vẻ đẹp rất hoàn mĩ, cô chỉ yên tĩnh một chỗ, không cần trang điểm cũng thu hút ánh mắt của người khác. Ngô Diệc Phàm chậm chạp tiến lại, ngồi xuống ôm cô vào lòng, thấy cô vẫn ngoan ngoãn nằm im mới thả lỏng vùi mặt vào cổ cô.

-"Tiểu Địch." - Ngô Diệc Phàm thì thầm, bàn tay cầm điện thoại của Nhiệt Ba ném sang ghế đối diện, xoay mặt cô lại đối diện với anh. Khi nãy hai người đều không bình tĩnh nên anh chỉ có thể bảo cô đi tắm, bản thân mình cũng đi dội nước lạnh để bình tĩnh lại. Nhưng không có nghĩa là anh bỏ qua chuyện này, anh không muốn nhập nhằng giữa tình anh em và tình yêu, muốn có thể bên nhau với tư cách là người yêu, sau đó là người thân. Anh muốn lo cho cô gái này cả đời, là cả đời cho đến khi anh không còn nữa.

-"Tiểu Địch, chúng ta bên nhau đi." 

 Có rất nhiều người nói đôi mắt Ngô Diệc Phàm rất đẹp, nâu và trong vắt. Riêng Nhiệt Ba lại sợ đôi mắt ấy nhìn mình, vì quá thâm tình hay không thấy đáy mà sơ ý rơi vào. Không phải cô không có tình cảm với anh, chỉ là cô lo sợ, vì anh quá chói mắt, có thể từ xa ngắm nhìn mà tới gần sẽ thương tích đầy mình. Và lỡ như anh lại một lần nữa im lặng mà xa cách như 3 năm trước, lúc đó phải làm sao?

-"Diệc Phàm, em cần một lí do để có thể can đảm bên anh." - Nhiệt Ba lặng lẽ nhắm mắt lại. Cô chỉ muốn quý trọng từng phút giây bên anh, vì sau này sẽ không thể bên anh như thế này được nữa. Cô sẽ yên ổn đóng phim, vui vẻ với những tháng ngày trên phim trường. Có thể đến một lúc nào đó, qua mạng, qua vài người quen, cô sẽ biết anh có bạn gái, sẽ kết hôn, và chúc người đàn ông từng yêu cô rất sâu đậm hạnh phúc. 

-"Nhiệt Ba, anh yêu em, anh yêu em ... chỉ cần tin anh thôi." - Ngô Diệc Phàm từng lời, từng lời thốt lên, dùng môi phác họa khuôn mặt cô. Nhiệt Ba cảm nhận từng nụ hôn rơi trên mặt mình. Biết như vậy là không nên, vì cô không thể bên anh nhưng bản thân lại luyến tiếc sự ôn nhu của anh và hơn hết, cô muốn ở cạnh anh thêm một chút.

 Ngô Diệc Phàm thấy cô không đẩy anh ra liền mừng như điên, vội vàng lần tìm lấy môi cô. Làn môi mềm mại, ẩm ướt và ngọt ngào. Ngô Diệc Phàm không có kinh nghiệm, nhưng khi tìm được môi cô, liền si mê muốn nhiều hơn tay cũng siết chặt lấy eo cô, muốn xóa đi mọi rào cản, muốn cả hai hòa làm một, biến cô thành một phần máu thịt để không thể rời xa.

 Ngô Diệc Phàm đẩy cô nằm xuống ghế sofa, mê man nhìn vào đôi mắt phượng. Anh biết cô có một nốt ruồi ở khóe mắt, nhưng lúc này nhìn quyến rũ đến lạ kì.

-"Tiểu Địch, chúng ta ở bên nhau được không?" - Ngô Diệc Phàm cúi người xuống hỏi Nhiệt Ba. Ánh mắt anh sâu hun hút nhìn chằm chằm cô .... Nhiệt Ba cảm giác trái tim như bị bóp nát. Hóa ra, đau đớn nhất không phải là lừa dối hay tổn thương ,mà là dù rất yêu nhưng lại không thể bên nhau, lo sợ bị bỏ rơi, lo sợ bị tổn thương cũng lo sợ sự chia ly. Cô yêu người con trai này nhưng lại yêu không đúng lúc, anh ấy là mặt trời, còn cô sợ bị anh thiêu đốt ... Một lần này thôi, chỉ một lần này thôi.

{FANFIC PHÀM-BA/WUDI COUPLE} BECAUSE YOU'RE MY SUNSHINE {CHIMMY_YUM}Where stories live. Discover now