Chap 9

603 35 0
                                    

Hứa Duệ từng cùng Lý Văn Triết thảo luận qua cha mẹ Việt Lăng Thiên sẽ hỏi những vấn đề gì? Khả năng lớn nhất hẳn là hỏi về vấn đề công việc Việt Lăng Thiên đang làm.

Hoàn toàn chính xác là như thế, nếu như Việt Lăng Thiên bị triệu hồi về địa cầu, đoán chừng cánh cửa Việt gia đều bị đạp hư, căn bản không cần tổ chức đại hội thân cận làm gì.

Bọn Hứa Duệ ngồi ở đại sảnh chờ.

Sau khi ba của Việt Lăng Thiên là Việt Tiêu cùng cha Quý Hiên tới thì mấy người bọn họ theo chân hai người đó tiến vào một căn phòng, bọn Hứa Duệ cầm trong tay một dãy số theo thứ tự mà tiến vào trong phòng nói chuyện.

Mỗi lần đi vào là ba người, bên này tiến, bên kia ra, mọi người căn bản không biết hai vị phu huynh Việt gia hỏi bọn họ vấn đề gì? Cái này lại càng làm cho mọi người khẩn trương, bình thường giao tình tốt sẽ thỉnh thoảng thấp giọng thảo luận.

Hứa Duệ bị phân đến số '33'. Được xếp đi vào trước so với xếp đi vào sau tốt hơn, tối thiểu sẽ không có khẩn trương như vậy.

Nhưng rất nhanh Hứa Duệ liền phát hiện, phàm là những người có điều kiện tốt đều được sắp xếp ở giữa...

Hứa Duệ cúi đầu nhìn số trong tay mình, kiểu chữ thô đen viết số '33'. Tổng cộng có ba mươi tám người, cậu lại xếp hạng ba mươi ba.

Chẳng lẽ vừa rồi cậu đoán mò sai rồi sao? Hay là an bài như vậy chỉ là trùng hợp, kì thật Việt gia không có đặc biệt sắp đặc tình huống để thử mọi người?

Trái xem phải xét, Hứa Duệ không phải không thừa nhận cậu thật sự không có phần thắng.

Làm sao bây giờ? Hứa Duệ không khỏi có chút sốt ruột, thẳng đến khi Việt Tín đến bên cạnh mời cậu đi vào, cậu vẫn còn chưa nghĩ ra được đối sách.

"Hứa thiếu gia, Vương nhị thiếu gia, Thái tam thiếu gia, mời vào." Việt Tín nhẹ nhàng gõ của rồi đẩy vào, khom người cung kính đối với bọn Hứa Duệ nói.

"Cảm ơn."

Hứa Duệ hướng Việt Tín lễ phép cười rồi đứng sang một bên, Vương nhị thiếu, Thái tam thiếu bọn họ đều tiến vào cậu mới cất bước theo sau. Sau đó, Nhị quản gia Việt gia nhẹ nhàng đóng cửa.

Gian phòng bố trí rất ấm áp, vừa vào cửa liền nhìn thấy một tấm bình phong cổ kính, đối diện bình phong là ghế sô pha và bàn trà. Việt Tiêu cùng Quý Hiên ngồi trên ghế sa lon đối diện với bình phong cổ, nhìn thấy bọn Hứa Duệ tiến vào mỉm cười.

Ba người tiến lên phía trước hướng Việt Tiêu cùng Quý Hiên chào hỏi: "Việt tướng quân, Việt phu nhân, buổi trưa an lành."

Kỳ thật Việt Tiêu quân hàm là trung tướng, so với quân hàm của con hắn Việt Lăng Thiên thượng tướng còn thấp hơn một cấp. Nhưng không có ai dám gọi hắn là 'Việt trung tướng' mà đều gọi hắn là 'Việt tướng quân'.

Ba người theo thứ tự mà ngồi xuống đối diện với Việt Tiêu cùng Quý Hiên, người hầu rất nhanh bưng lên trà nóng rồi lại lui ra ngoài.

Tuy Việt Tiêu cùng Quý Hiên chỉ im lặng ngồi một chỗ, nhìn bọn họ mỉm cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Nhưng hai người bọn họ đều phát ra khí thế vương giả, bình thường như thế nào hiện tại như thế đó, không có ý định thu liễm.

Trong hoàn cảnh này nói chuyện sẽ rất tốt, tối thiểu có thể phân tán lực chú ý, nhưng trưởng bối không có lên tiếng, làm tiểu bối cũng không tiện lên tiếng. Rất nhanh, Vương nhị thiếu Vương Giang Bình Thái gia tam thiếu Thái Ngôn cũng bắt đầu khẩn trương, cho dù nhiệt độ hơi lạnh, nhưng bọn họ đều cảm thấy trên người nóng lên, trên mặt cũng biểu lộ có chút cứng ngắc, tay chân có cảm giác không biết đặt đâu, cảm thấy mất tự nhiên.

Hứa Duệ cũng rất may, tuy quân nhân khí thế cường hãn nhưng cậu đã quen. Dưỡng phụ Chu Quân thế nhưng là bộ đội đặc chủng, còn là đội trưởng. Tại đại viện quân đội ngây ngốc nhiều năm, khí thế như thế nào đều đã trải qua? Khí thế Việt Tiêu hơi bị lớn, nhưng cậu còn chịu đựng được, bởi vậy ánh mắt của cậu ngược lại rất tự nhiên.

Bọn họ đều là hài tử hai mươi tuổi, dù khôn khéo thâm trầm thế nào cũng không gạt được những đại nhân ăn muối nhiều hơn ngươi ăn cơm. Chứng kiến Hứa Duệ vậy mà có thể kháng cự được khí tràng Việt Tiêu phát ra, Quý Hiên rất ngạc nhiên. Đó là một hài tử ngoài mềm trong cứng.

Ở bên trong nhà lớn Việt gia, Âu Tuyết Nhi cao hứng mà chỉ vào Hứa Duệ nói: "Ông xem, tôi nói đứa nhỏ này tốt. Những đứa nhỏ trước nhìn thấy Tiêu nhi đều không có ai trấn định tự nhiên như cậu ta. Tôi còn muốn cho cậu ta thật nhiều lời khen ngợi, tốt nhất Tiểu Thiên giống tôi nguyện cưới cậu ta về!"

Việt Thái An trong nội tâm cũng âm thầm ngạc nhiên, lúc trước hắn khen những hài tử kia có kiến thức nhưng lại không có ai chịu được khí thế của Tiêu Nhi, không nghĩ tới hài tử gầy yếu như vậy mà không chịu ảnh hưởng, tấm lý cùng tố chất hoàn toàn vượt qua thử thách.

"Được rồi, Tuyết Nhi, chúng ta trước xem những hài tử này một chút rồi hãy nói sau." Việt Thái An vỗ vỗ tay Âu Tuyết Nhi, hắn cũng muốn biết Hứa Duệ có ý kiến gì về vấn đề hai người ở riêng.

Đúng vậy, Việt Tiêu cùng Quý Hiên hỏi đúng là vấn đề "Sau hôn nhân hai người ở riêng các con cảm thấy như thế nào?"

Hiện tại STARS cùng là bình thường, an nhàn ổn định thời gian lâu rồi, mọi người đối với ý thức bảo vệ địa cầu coi giữ địa cầu dần dần nhạt xuống. Giống như niên đại Hòa Bình, mọi người đều ý thức yêu nước giống như thời kì chiến tranh mãnh liệt.

Đối với quân nhân, đặc biệt là xa cách địa cầu ở tại biên giới của tinh cầu mà bảo vệ biên phòng, quân nhân phải sống trong điều kiện gian khổ, mọi người trên tâm lý là sùng bái ngưỡng mộ, nhưng một khi liên quan đến cuộc sống của mình, đa số bọn họ sẽ cân nhắc đến cuộc sống của bản thân hơn.

Trường kì ở hai địa phương khác nhau, nhưng an toàn của bạn lữ không được đảm bảo, mỗi ngày phải lo lắng hãi hùng đối phương sẽ bị thương thậm chí tử vong...

Tội gì khổ như thế chứ? Sùng bái cũng không thể đem làm cơm ăn, ngưỡng mộ cũng không thể tùy thời ở bên cạnh mình.

Cho nên đối với hôn nhân đại sự của quân nhân canh giữ biên phòng ở tinh cầu đều thật sự khó khăn, mọi người chung quy thông cảm bao dung, nhưng sự thật đối với chuyện này còn phải cân nhắc thận trọng.

Việt Lăng Thiên quân hàm cao, gia thế lại hiển hách, những người này không phải ai cũng hướng về Việt Lăng Thiên mà đến. Đa số là hướng về bối cảnh của anh, đại cát đại lợi mà nói một câu, cho dù Việt Lăng Thiên hy sinh, có trở thành góa phụ cũng không lo về cái ăn cái mặc, mặc khác thời điểm gả vào Việt gia đoán chừng đồ cưới cũng không ít.

Nghe Việt Tiêu hỏi vấn đề này, Hứa Duệ thở dài một hơi, cậu cùng cha ngay từ đầu đã thảo luận qua, chẳng qua là lúc cậu nói có hơi thô tục một chút, nhưng lần này phải sắp xếp ngôn ngữ tốt một chút, tận lực thể hiện tình cảm mãnh liệt nhưng lại phải văn nhã một chút.

Vương Giang Bình và Thái Ngôn cũng thở dài một hơi, vấn đề này không khó, bọn họ đều có chuẩn bị.

Mọi người thần sắc buông lỏng, trên mặt còn mang theo nụ cười tự tin.

Vương Giang Bình và Thái Ngôn đáp án không sai biệt lắm, cơ bản là giống nhau. Trong đó thậm chí dùng từ dùng câu, cùng tư tưởng so với ba mươi người trước đều chẳng khác là mấy, bắt chước nội dung kích động nhân tâm trên báo quân đội, thậm chí khẩu hiệu bên trong cũng giống nhau.

Nghe xong ba mươi người trước diễn thuyết, hiên tại lại nghe thêm hai người này, sắc mặt Việt Tiêu không có gì thay đổi, đoán chừng hắn đã nghe thành quen. Nhưng Quý Hiên không được như vậy, hắn nghe đến răng đều đau, toàn thân nổi da gà.

Hai người cùng nhau nhìn về phía Hứa Duệ, bởi vì đã nghe qua mẹ nói cậu có khí chất cổ xưa, cho nên hai người hy vọng Hứa Duệ có thể cho bọn họ một ý mới. Tối thiểu nhất không phải lại cải biên khẩu hiệu là được.

Hứa Duệ không phụ sự mong đợi của mọi người, đối với Vương nhị thiếu cùng Thái tam thiếu như là diễn thuyết động viên chủ nghĩa yêu nước sục sôi chí khí hào hùng, Hứa Duệ trả lời rất bình thường rất bình thản, rồi lại thiệt tình chân thật, làm cho người khác cảm giác được sự thành ý thân thiết của cậu.

Hứa Duệ dùng thanh âm trong trẻo non nớt rõ ràng của thiếu niên chậm rãi mà nói: "Từ xưa đến nay tổ tiên chúng ta luôn cường điệu: Trước có quốc gia sau có gia đình. Thế giới hiện tại bất đồng đã không còn giảng giải quốc gia, mà là giảng giải địa cầu, nhưng ý tứ như nhau. Nếu như địa cầu chúng ta mất, chúng ta làm sao còn nhà? Việt Lăng Thiên tướng quân có lòng yêu nước, dứt khoát buông tha sinh hoạt thoải mái trên địa cầu, cách xa người nhà thân yêu, tự nguyện ở biên giới tinh cầu canh giữ gian khổ bảo hộ lấy chúng ta, anh ta làm hết thảy cũng là vì bảo hộ an toàn địa cầu chúng ta, bảo đảm chúng ta an cư lạc nghiệp. Anh ta và hàng vạn quân nhân hy sinh bản thân canh giữ ở biên cương, thanh toàn mọi người. Tại điểm này, tôi thập phần kính nể Việt Lăng Thiên tướng quân, thỉnh cho phép tôi ở chỗ này hướng anh ta biểu đạt thành kính cao nhất."

Hứa Duệ nói đến đây đột nhiên đứng lên, hướng Việt Tiêu cùng Quý Hiên giơ tay phải lên cúi chào. Động tác gọn gàng đúng tiêu chuẩn, từ trong ra ngoài đều phát ra khí chất kiên định, thoáng chốc làm phu phu Việt Tiêu và Quý Hiên sửng sốt.

Cùng lúc đó đang ngồi xem trên màn hình điện tử vợ chồng Việt Thái An Âu Tuyết Nhi, còn có Việt Lăng Thiên một mực không biểu lộ cảm xúc cùng Quý Vệ Tân không đứng đắn cũng sửng sốt.

Loại cúi chào cổ xưa này, hẳn là chỉ quân nhân mới có được khí chất đó, vậy mà tại nơi này một thiếu niên vừa mới trưởng thành, bị trường quân đội Phí Nặc Man trả lại lại xuất hiện khí chất đó trên người.

Sau khi cúi chào hoàn tất Hứa Duệ lui về ngồi xuống sô pha, hai tay đặt ở trên đùi, lưng thẳng tắp: "Những người quân nhân như Việt tướng quân canh giữ ở biên phòng tinh cầu còn rất nhiều, nếu như kết hôn phải trở về địa cầu, vậy còn ai ở đó phòng thủ bảo hộ chúng ta? Chẳng lẽ muốn những người quân nhân phòng thủ tại đó phải độc thân đến già sao?"

Hứa Duệ khiêu lông mi thon dài nhìn Việt Tiêu, lại nhìn Quý Hiên, ngừng một lát rồi mới nói tiếp tục: "Nếu như quyết định trở thành bầu bạn của quân nhân, chúng ta nhất định phải có giác ngộ trường kì ở riêng. Bầu bạn chính mình ở bên kia chảy mồ hôi đổ máu bảo hộ địa cầu chúng ta bảo hộ nhân loại an toàn toàn, với tư cách là bầu bạn của quân nhân cũng phải bảo hộ lấy gia đình bình an, làm cho anh ta có thể yên tâm bảo vệ biên giới ở tinh cầu. Trung Quốc cổ chúng ta không phải có một ca khúc tên là sao? Bên trong bài hát chính là tiếng lòng của quân nhân khi phải trường kì sống riêng cùng tình yêu của quân dân dành cho quân tẩu."

Trọng sinh vị lai chi quân tẩuWhere stories live. Discover now