Chương 11

1.3K 91 3
                                    


Editor: Atami.K.


 

Được đề xuất cho bạnVành tai non mềm hàm trong miệng Chử Thiếu Kiệt, đầu lưỡi ngậm mút khối thịt mềm nho nhỏ kia không rời môi, nước bọt ẩm ướt tràn ra một mảnh.



Tiểu Thất nắm chặt một tay Chử Thiếu Kiệt, cả người cuộn lại trong lồng ngực của hắn, hoảng loạn gọi, "Miên Miên Miên Miên, a..."



Chử Thiếu Kiệt kiệt ngạo từ nhỏ, tích luỹ mười mắn, người mới thận trọng xuống.



Bị hoàng đế cử tới huyện Dư Cầu một năm, thiếu đi những quan hệ cong cong nhiễu nhiễu này đó, dần lại khôi phục tính tình ngày trước, làm việc theo tâm, chuyện trăng hoa không biết đã thấy bao nhiêu lần, một ít thủ đoạn ve vãn tất nhiên nằm lòng trong tay, hầu hạ người thoải mái, một chút thủ đoạn miệng lưỡi xíu xiu cũng dễ như ăn cháo khiến Tiểu Thất không thể nào chống đỡ nổi, mềm chân mềm tay vùi trong lồng ngực hắn mặc hắn hưởng dụng.



Tiểu Thất quá non a, bất kể phản ứng chỗ nào cũng đều trúc trắc, non đến khiến hắn không đành lòng trực tiếp ngoạm nuốt, ngậm trong miệng, cắn cũng không được mà không cắn càng không đúng.



Tiểu Thất không biết tại sao, lỗ tai cứ như độc lập bỏ ra ngoài, trở nên như không phải của mình, "Miên Miên Miên Miên, tai ta hỏng rồi, nha."



Chử Thiếu Kiệt buông y ra, buồn cười nhìn y đỏ bừng mặt, nắm chóp mũi y, "Tiểu ngốc tử, phải lấy hơi, ta cũng không hôn miệng ngươi, ngươi nín thở làm gì, không sợ dem mình nín thở ngạt chết, nếu như nghẹn ra chuyện, ta đi đâu tìm được một cái Tiểu Thất giống y như đúc về đây?



Tiểu Thất hít mấy hơi sâu, vành tai mềm ẩm nóng rực như đốt lửa, y nâng lên thính tai xoa nắn mấy cái, lúc bỏ tay ra, một đôi tai dài đen nhung nhung đội lên, ẩn trong tóc, một phần lộ ra ngoài không khí nhẹ nhàng run rẩy.



Y nói: "Trên đời chỉ có một Tiểu Thất, Miên Miên không được đi tìm Tiểu Thất khác."



Chử Thiếu Kiệt bỗng nhiên mở to mắt, "Thế Tiểu Bát thì sao?"



Tiểu Thất trễ trễ miệng, lắp bắp nói: "Cũng không được..."



Đường đi xuống thôn xóm cũng không bằng phẳng, trên đường rất nhiều ổ voi ổ gà sứt mẻ, phu xe hết sức chuyên tâm đánh xe, tận lực bảo đảm xe đi vững vàng, không quấy nhiễu hứng thú của Huyện thái gia.


Mặt trời chói chang như đổ lửa, phu xe lau mồ hôi, chợt nghe thấy Huyện thái gia bên trong truyền ra một trận tiếng cười sung sướng, ngay sau là một tiếng nhẹ giọng thân ngâm, động tác gã hơi khựng lại, suýt nữa thì ném dây cương đi.

[Đam mỹ] [Hoàn] TIỂU HẮC THỎWhere stories live. Discover now