Editor: Khuynh Vũ
☆☆ Chương 29: Đu dây☆☆
Khương Tự trở lại Hải Đường Cư, bắt đầu vùi đầu vào trong đống dược.
Bạch Giác Thảo hái từ bờ đê liễu về cần phơi khô nghiên thành phấn, nhân dịp ánh nắng vừa đủ, A Xảo cùng A Man liền cẩn thận phơi trong sân.
Khương Trạm ôm một đống đồ đi đến, gặp hai người A Man trong sân, cười hỏi: “ Cô nương các ngươi đâu?”
A Xảo vội bỏ xuống công việc trong tay: “ Cô nương đang trong phòng đó, để tiểu tỳ đi bẩm báo một tiếng.”
Khương Trạm nhìn thoáng qua đống đồ trong ngực, vội ngăn lại: “ Không cần, chờ ta làm xong cái này rồi sẽ gọi cô nương các ngươi ra.”
A Man cùng A Xảo tò mò vây lại.
“ Ôi, bàn đu dây!” A Xảo trên mặt mang theo vẻ hưng phấn.
Khương Trạm đảo mắt một phen, quyết định chọn hai gốc Hải Đường có khoảng cách thích hợp, chỉ dùng thời gian uống cạn một chén trà đã làm xong một khung đu dây, còn quấn lên dây thừng một dải lụa màu rất dày, vừa quấn vừa cười nói: “ Quấn lên cái dải lụa màu này chẳng những đẹp mắt, mà còn không chai tay. Được rồi, các ngươi ai tới thử xem?”
A Man cùng A Xảo rất là ngoài ý muốn, cố nén kích động muốn thử trong lòng từ chối nói: “ Cô nương còn chưa có ngồi đâu, tiểu tỳ sao có thể thử trước được?”
“ Kêu các ngươi thử thì thử đi, làm gì nhiều lời như vậy?” Khương Trạm hơi không kiên nhẫn, thầm nghĩ đương nhiên muốn các ngươi thử một chút xem có bền chắc không mới có thể cho muội muội chơi chứ.
Ừm, A Man thân thủ tốt, chính là nàng ta.
“ A Man tới đây đi.” Khương Trạm cười ha hả vỗ vỗ bàn đu dây.
“ Vậy tiểu tỳ trước thay cô nương thử xem nhé.” A Man giẫm lên bàn đạp, dưới chân hơi dùng sức, rất nhanh liền đu lên cao.
“ A Man, ngươi cẩn thận một chút.” A Xảo nhìn A Man càng đu càng cao, lúc đu đến chỗ cao nhất còn vượt qua đầu tường, không khỏi kinh hồn táng đảm.
A Man mắt điếc tai ngơ, đến chỗ cao nhất bỗng nhiên bật ra sau một cái, ở trong không trung lộn nhào một cú xinh đẹp rồi lại vững vàng đáp xuống trên bàn đu dây.
A Xảo che mắt kinh hô một tiếng.
Khương Tự nghe được động tĩnh đi ra, đứng ở dưới hiên nhìn vào trong viện.
“ Cô nương, chơi đu dây thật thú vị.” A Man từ trên đu dây nhảy xuống, hưng phấn đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Sắc mặt Khương Trạm lại hơi trắng bệch, nhón chân gỡ xuống dây thừng mới buộc chắc: “ Chợt nhớ tới cái đu dây này là tìm người mượn, ta vẫn nên trả lại thì hơn.”
Khương Tự xách theo váy bước nhanh đi tới: “Nhị ca hù muội đấy à, chưa nghe nói một cái bàn đu dây còn cần tìm người mượn.”
“ Tứ muội thân thể yếu ớt, đánh đu trúng gió cảm lạnh thì làm sao bây giờ? Vẫn là gỡ xuống đi.”
Má ơi, nha hoàn của Tứ muội quá ngang tàng rồi, đu dây mà định đu đến cao tận trời, nhỡ dạy hư mất muội muội thì làm sao bây giờ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ EDIT FULL- Trùng Sinh ] Tự Cẩm _ Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Historical FictionHán Việt : Tự Cẩm Tác giả : Đông Thiên Đích Liễu Diệp Edit : Khuynh Vũ Thể loại : Trùng sinh , ngôn tình , cổ đại , HE, tình cảm , cung đình hầu tước. Số chương: 828 + 10 pn Tình trạng : Đang ra Nguồn cv: Wiki dịch Nội dung: Người người đều nói...