Editor: Khuynh Vũ
☆☆ CHƯƠNG 125 : LẠI THẤY ÁNH MẶT TRỜI ☆☆
Trường Hưng Hầu thế tử nhìn thấy hành động của Nhị Ngưu sợ đến hồn phi phách tán, nghiêm nghị quát: “ Các ngươi còn đứng ngây đó làm gì, mau đánh chết con súc sinh kia đi!”
Chân Thế Thành giật giật đuôi lông mày.
Nếu như chỉ là sợ làm kinh sợ những tiểu cô nương này, Trường Hưng Hầu thế tử không cần thất thố như vậy.
Nói như vậy, dưới hoa cỏ thật sự có gì đó, bị con chó lớn không biết từ đâu đến ngửi thấy mùi vị khác thường?
Nhưng mà mảnh hoa cỏ này cũng không phải là mảnh hoa Thược Dược ——
Ánh mắt Chân Thế Thành di chuyển sang bên cạnh, quan sát kỹ lưỡng những cánh hoa cỏ cạnh bụi hoa Thược Dược này.
Một mảng lớn Thược Dược nở đến chói lọi, vàng nhạt đỏ nhạt, hết sức xinh đẹp.
Từ từ ——
Ánh mắt Chân Thế Thành co rụt lại, ánh mắt rơi vào chỗ không đáng chú ý nơi chân tường, nơi đó có một bụi hoa Thược Dược nhỏ so với những bụi hoa Thược Dược khác có vẻ buồn bã ỉu xìu hơn, tựa hồ muốn tàn lụi.
Thời tiết này Thược Dược tàn lụi cũng không kỳ quái, thế nhưng nghĩ đến Tú nương tử cùng Trì lão gia đều từng nói rằng dưới bụi hoa Thược Dược chôn thi thể nữ nhi, Chân Thế Thành dựa vào trực giác dưỡng thành khi đối mặt với bản án nhiều năm qua trong nháy mắt nghĩ thông suốt điểm then chốt liên quan trong đó.
Trường Hưng Hầu thế tử đây là có tật giật mình đi?
Ha ha, hắn nhìn quen quá nhiều hung thủ thông minh quá sẽ bị thông minh hại rồi.
Mấy gia đinh cầm côn bổng trong tay vây quanh Nhị Ngưu đang cố gắng đào đất.
Nhị Ngưu phát giác được nguy hiểm, chân trước còn đang đào đất, chân sau dùng sức đạp một cái đạp lăn người thứ nhất xông lên, ngay sau đó cái đuôi to quét qua, hất bay bụi đất làm mờ mắt hai người khác.
Lúc này nó rốt cục tạm dừng đào đất, nhe răng với hai người cầm trong tay côn bổng cuối cùng, trong cổ họng phát ra thanh âm gừ gừ.
Dưới ánh mặt trời, con chó lớn cao cỡ nửa người khí thế hùng hổ, lộ ra một đôi hàm răng bén nhọn lóe hàn mang.
Hai người không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Nhị Ngưu lại không cho hai người quá nhiều cơ hội suy tính, tung người nhảy lên.
“Má ơi!” Hai tên gia đinh bị dọa đến mức quăng luôn côn bổng đang cầm trong tay, quay đầu bỏ chạy.
Con chó này quá dọa người, cứ như Độc Lang vậy!
Nhị Ngưu vừa lòng thỏa ý sủa một tiếng, quay đầu tiếp tục đào hố.
Cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của nữ chủ nhân, nói không chừng nữ chủ nhân sẽ về nhà cùng nó —— Ý tưởng cực kỳ giản dị chợt lóe lên trong đầu chó lớn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ EDIT FULL- Trùng Sinh ] Tự Cẩm _ Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Historical FictionHán Việt : Tự Cẩm Tác giả : Đông Thiên Đích Liễu Diệp Edit : Khuynh Vũ Thể loại : Trùng sinh , ngôn tình , cổ đại , HE, tình cảm , cung đình hầu tước. Số chương: 828 + 10 pn Tình trạng : Đang ra Nguồn cv: Wiki dịch Nội dung: Người người đều nói...