Chương 69

12K 442 384
                                    


Ba mẹ Lê Sóc chuẩn bị trở về Mỹ, thời gian mấy ngày nay của anh đều tiêu tốn trong việc mua sắm, đồ đạc thu dọn xong, ước chừng xếp ra được năm cái thùng lớn, hầu hết là nguyên liệu nấu ăn và thuốc đông y không mua được ở Mỹ.

Có một thùng hơn phân nửa xếp đầy các loại thuốc bổ tim, Lê Sóc khoanh chân ngồi dưới đất, càng thu dọn tâm tình anh càng nặng nề.

Lê tiên sinh cũng qua ngồi, cười nói: "Bây giờ mỗi ngày ba uống đến sáu loại thuốc, cân nặng của ba giờ so với hồi đó chỉ chênh lệch bằng trái trứng gà thôi."

"Ba đừng ngồi dưới đất, lạnh lắm." Lê Sóc lấy từ trên sô pha xuống một cái đệm đưa cho ba.

Lê tiên sinh đẩy qua một bên: "Không sao, bác sĩ nói ba có thể từng bước giảm bớt thuốc uống, qua nửa năm sau, chỉ cần mang chút thuốc phòng thân là được."

"Ba, lần trước ba xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thực sự hù chết mọi người. Bây giờ con không có ở bên cạnh ba, ba nhớ nghe lời mẹ, uống thuốc đúng giờ, chú ý ăn uống, duy trì thể dục." Nghĩ đến chuyện xảy ra lần đó, trong lòng Lê Sóc vẫn còn sợ hãi, bệnh tim tựa như con dao treo trên đỉnh đầu, bình thường thì khỏe mạnh vô sự, nhưng không biết lúc nào bệnh tình sẽ tái phát, lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Kỳ thực ba anh chỉ tim là có vấn đề, các mặt khác đều bình thường khỏe mạnh, bây giờ điều anh sợ nhất là ba anh chịu bất kỳ đả kích nào đó.

"Ha ha, biết rồi, yên tâm đi."

"Để con xử lý xong những việc còn lại, hai tháng nữa con sẽ trở về với hai người." Lê Sóc vỗ vỗ đầu gối ông, "Ba nghỉ ngơi đi, con thu dọn tiếp."

Sau khi tiễn cha mẹ đi, Lê Sóc đột nhiên cảm thấy trong lòng vắng vẻ, giống như anh không có lý do gì lưu lại thành phố này. Nhưng anh cũng thích ở nơi này hơn, so với nước Mỹ thì anh thích ẩm thực Trung Quốc hơn, thích văn hóa cùng nhịp sống ở đây, anh cũng quen thuộc với cuộc sống ở thành phố này.

Anh quyết định giao lại toàn bộ các hạng mục hợp tác với Ân Nam cho Hạng Ninh, sau đó sẽ bắt đầu xem xét mở một công ty khởi nghiệp, bồi dưỡng nhân sự chuyên ngành kế toán, đây thực sự là một công việc thú vị.

Từ sân bay về nhà, Lê Sóc mua chút đồ để nấu ăn ở siêu thị dưới lầu, nghĩ đến chỉ còn lại một mình mình ăn cơm, anh cảm thấy có chút tịch mịch, liền gọi điện thoại cho Trình Thịnh và Ôn Tiểu Huy, định hẹn họ đến ăn lẩu.

Kết quả, Trình Thịnh cùng ông chủ đi thành phố khác khảo sát, còn Ôn Tiểu Huy lúc nhận điện thoại của anh thì cực kỳ hưng phấn mà nói: "Lê đại ca, anh gặp Trình Tú chưa?"

Lê Sóc ngẩn người: "Em ấy trở lại?"

"Ấy, anh không biết sao?" Ôn Tiểu Huy lập tức nhớ tới cái gì, "A, nhất định là Thiệu Quần không cho các người liên lạc nhau."

Lê Sóc bất đắc dĩ nói: "Chắc vậy, trở lại rất tốt, em ấy không có bạn bè gì, sau này em thường xuyên đến thăm em ấy đi."

"Nhất định rồi. Ai, anh tìm em có chuyện gì?"

"Lại đây ăn lẩu không?"

"Không được a, em cùng Lạc Nghệ đang đi Nhật nghỉ phép." Ôn Tiểu Huy cười thỏa mãn, "Em vừa mới ăn xong, no chết được."

[ĐM] Ai đem ai là thật - Thủy Thiên ThừaWhere stories live. Discover now