Q1. Chương 73: Người bệnh (17)

1.4K 115 11
                                    

Vừa dứt lời, Từ Thiếu Khiêm giật mình khiếp hãi, còn Sở Vọng cũng bị chính mình dọa không nhẹ.

Lúc bấy giờ Nam Kinh đang thân với Nhật, vây quét Lưỡng Hồ*; còn Giang Tây liên Nga** nổ ra cách mạng công nông tại Lưỡng Hồ, đánh cường hào, chia ruộng đất. Đương khi nội chiến liên miên, muốn để hai phe hợp tác thì chỉ khi bên ngoài đánh vào nước ta. Với tình hình hiện tại, cô nói muốn phe Giang Tây gia nhập thì đúng là mơ giữa ban ngày.

(*Chỉ Hồ Bắc và Hồ Nam, Trung Quốc.)

(*Cách mạng Tháng Mười Nga đã có ảnh hưởng lớn đến thế giới quan của Tôn Trung Sơn, từ đó ông đã đề ra ba chính sách lớn: liên Nga, liên Cộng, phù trợ công nông. Thừa nhận quyền tự quyết của các dân tộc ở nước này, kêu gọi thiết lập những quan hệ thân thiện giữa Trung Quốc với nước Nga Xô viết.)

Cũng không biết nghĩ thế nào nữa.

Nam Kinh ngoài mặt nói mình không có tiền, nhưng còn khoản bồi thường Canh Tý thì sao?

"Để tôi suy nghĩ đã."

Từ Thiếu Khiêm khoát tay.

Sở Vọng dọn dẹp đồ đạc rời đi, vừa ra tới cửa thì điện thoại trên bàn đổ chuông. Từ Thiếu Khiêm ngồi xa nên cô chỉ vào điện thoại, Từ Thiếu Khiêm gật đầu đồng ý, cô bèn nghe máy hộ anh.

Vừa alo một tiếng thì đầu dây dừng lại, Văn Quân lạnh lùng nói: "Vì sao lại là chị."

Sở Vọng cười, "Đang chuẩn bị về đây. Để chị chuyển điện thoại cho..."

"Không cần, phiền hà quá. Nhờ chị chuyển lời tới chú là thím bảo trên đường về nhớ ghé vào bưu cục một chuyến."

Sở Vọng gật đầu, "Chị sẽ chuyển lời."

Từ Thiếu Khiêm đang định đứng dậy đi đến nghe máy, nghe thấy vậy thì cười cười ngồi xuống.

Đầu dây mơ hồ vang lên tiếng chị Từ và dì Văn nói chuyện, có vẻ đang hỏi là ai trả lời điện thoại. Từ Văn Quân che ống nghe đáp: "Không ai cả, chú Lương nghe máy, thím đừng nghĩ nhiều."

Một lúc sau, Từ Văn Quân mới thấp giọng nói: "Em khuyên chị sau này tốt nhất nên tránh xa chú em ra, càng xa càng tốt."

Sở Vọng sửng sốt, "Hả?"

Đang ngờ vực khó hiểu thì Từ Văn Quân đã cúp máy.

Chuyển lời đến Từ Thiếu Khiêm xong, anh nhận ra sự khác thường của cô, hỏi, "Sao vậy?"

Sở Vọng lắc đầu, những lời Từ Văn Quân nói ban nãy cứ vang vọng trong đầu. Cuối cùng, trước khi ra về cô lại bổ sung một câu: "Nếu gần đây bận quá thì thầy có thể san bớt việc cho em và Lương Chương. Nếu cô đã khỏe thì nên ra ngoài đi lui đi tới, trò chuyện với người khác nhiều hơn."

Từ Thiếu Khiêm cười, "Tôi thay cô ấy cám ơn em đã quan tâm."

Dừng một lúc, Từ Thiếu Khiêm xoa đầu, bảo: "Dạo này Lương Chương đi chơi nhiều thật đấy, chiều hôm nay cũng không thấy anh ấy đến."

Cũng hiếm có dịp Từ Thiếu Khiêm không thấy anh ta ở trong phòng thí nghiệm, bèn lắc đầu cười, "Cái anh chàng này, để xem mai tôi trị anh ta."

Giờ Đang Nơi Đâu - Duy Đao Bách Tích [Hoàn]Where stories live. Discover now