Q2. Chương 100: Đêm (16)

1.6K 112 3
                                    

“Ông cảm thấy người nào tốt hơn?”

Trước khi đi ngủ, bà Tư đã thuật lại chi tiết những chuyện đã xảy ra ở khách sạn cho Tư Ưng. Từ chuyện Ngôn Tang bị lép vế cho đến chuyện ngài Úc mắng chửi thô tục, Tư Ưng vẫn giữ nụ cười. Nhưng đến khi cô ba đứng ra chỉ thẳng mặt ngài Chu vứt bỏ vợ cũ, sắc mặt Tư Ưng dần trở nên nghiêm trọng.

Bà Tư mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, hỏi thăm: “Cô ba này không tệ, em thích cô bé lắm. Có điều, đáng tiếc đúng không?”

Tư Ưng lắc đầu, “Nhà anh Lâm có một món nợ cũ, cũng là vì mẹ ruột của con bé ba. Chuyện này kể ra thì đúng là không phải lỗi của ông ấy. Nhưng thế đạo hiện nay, phần lớn học sinh từ gia đình cũ ra nước ngoài đều có nợ phong lưu, mà ông ấy cũng là một trong số đó. Một năm trước nhận được thư của Ngôn Tang tôi mới biết được chuyện này cũng thấy rất tiếc. Cho dù có ý phê bình ông ấy thì cũng đã qua thời điểm có thể khuyên nhủ. Ngôn Tang trở nên nổi tiếng, nghĩ ắt hắt cũng là vì chuyện ấy, cảm thấy bất bình cho con bé ba. Có được kiến thức và sự gan dạ ấy, lại vừa có thể cùng tiến cùng lùi với Ngôn Tang, với nó mà nói, sợ là trên đời này không có cô gái thứ hai nào giống con bé cả.”

Bà Tư thở dài, “Biết núi có hổ mà vẫn cứ đâm đầu, dù cô ba có lợi hại tới mấy thì vẫn chỉ là phận nữ nhi. Dù lần này làm khá ổn, nhưng về sau không biết sẽ có bao nhiêu tờ báo lớn nhỏ sẽ đối phó với thằng bé, cô bé có thể giúp được bao nhiêu lần? Vốn muốn tìm một hiền thê để kìm hãm tính khí của nó, dập tắt lửa của nó. Nhưng giờ thì hay rồi, cô bé còn có tính cách dữ dội hơn, nếu thằng bé là lửa thì cô bé chính là dầu hỏa…”

“Thế để nó cháy không tốt sao? Cháy càng rực mới phải!”

“Cháy rực?” Bà Tư tức giận, toan bỏ đi, “Hai cha ông đúng là cùng một chiếc bật lửa. Đốt đi, đốt chết luôn đi!”

Tư Ưng dỗ dành vợ một hồi, sau đó vội hỏi, “Vậy còn cô lớn?”

“Đứa lớn cũng chỉ có chút tài hoa khí chất, có lẽ do bị mẹ chiều hư rồi, mà cũng không biết còn ai chiêu hư không, so ra không bằng cô ba về mọi mặt. Nếu nói có gì tốt thì chính là lòng dạ sâu, trầm ổn hơn cô ba.”

Nghe thấy câu “không biết là bị ai chiều hư”, Tư Ưng nhớ lại một chuyện không hay. Lúc triều đại vẫn chưa thay đổi, hai người bọn ông đã quyết định quan hệ thông gia giữa hai nhà Tư – Lâm. Sau này ông dẫn Ngôn Tang phiêu bạt khắp nơi, trong lúc ông khốn đốn vất vả nhất, Lâm Du đột nhiên gửi thư tới nói muốn hứa gả cô con gái của người vợ cả cho Ngôn Tang, khiến ông cảm kích tột cùng. Đợi tới lúc ông về Bắc Bình, Lâm Du mời hai cha con ông đến Thiệu Hưng, ý lại như muốn gả cô hai cho Ngôn Tang… Mỗi lần nghĩ đến đây, ông lại nhớ tới những ràng buộc và dính dáng giữa hai nhà Tư – Lâm trong nhiều năm qua, lại xấu hổ áy náy khi lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Ông hỏi lại: “Không phải nghe nói cô hai từng đính ước với nhà họ Trịnh à?”

Bà Tư ngẩn người: “Nhưng bà mẹ của Doãn Yên nói, hôn sự với nhà họ Trịnh đã bị hủy bỏ rồi.”

Tư Ưng gật đầu, “Cũng phải. Chẳng qua là người lớn hai nhà giỡn chơi mới đặt ra chuyện đính hôn từ bé.”

“Nếu đã đồng ý hôn nhân thì cũng không thể bảo che mẹ con gái người ta chủ động được. Chuyện này có làm tiếp cũng không phải,” Bà Tư nhìn ông, “Nếu nói về tâm ý của Ngôn Tang thì ắt hẳn là con bé ba, nhưng như thế phải chịu khổ. Còn nếu nó muốn từ nay về sau sống bình yên thuận lợi thì không thể cưới con bé ba được. Ông xem, người làm cha như ông nghĩ thế nào đây.”

Giờ Đang Nơi Đâu - Duy Đao Bách Tích [Hoàn]Where stories live. Discover now