454. Phó Cửu mặc nữ trang 6

68 3 0
                                    

"Đây là...?"

"Quà năm mới." Phó Cửu cười khẽ, cứ vậy mà mặc váy lụa mỏng, lười biếng ngồi trên ghế: "Con gái tham gia tiệc hóa trang vào buổi tối sao có thể không có váy dài được. Mấy ngày gần đây cậu gầy đi không ít, màu trắng rất thích hợp với cậu, vừa đúng lúc để đóng vai thiên sứ."

Tuy rằng Tiết Dao Dao chưa bao giờ nhìn thấy nhiều đồ quý giá như thế, nhưng chỉ cần sờ vải dệt kia một chút cũng đủ biết loại váy đó khẳng định mặc vào không thuận tiện.

Dường như Cửu điện hạ vĩnh viễn đều là như thế.

Chu đáo hơn so với bất kì ai.

Mang ấm áp tới cho người khác nhiều hơn so với bất kì ai.

"Cám ơn."

Tiết Dao Dao nhận lấy hộp quà kia, trên khóe miệng tràn đầy ý cười.

Cô nghĩ cô cực kỳ hạnh phúc khi có thể gặp được người này trong lúc còn sống.

Phó Cửu vẫn chống sườn mặt như cũ, khóe miệng tà nịnh, đẹp không thay đổi.

Vũ hội hóa trang vào sáu giờ rưỡi tối mới bắt đầu.

Vì phòng ngừa thiếu niên thoát thân.

Hai giờ chiều, sau khi đại hội cổ đông kết thúc, Tần Mạc lấy di động ra mở màn hình lên, gọi tới điện thoại của người nào đó.

Chỉ tiếc là cuộc gọi thứ nhất không có người bắt máy.

Ba mươi phút trôi qua.

Tần Mạc gọi cuộc thứ hai.

Lúc này có người nhận điện thoại nhưng lại truyền tới một giọng nữ: "Là Tần Thần ạ?"

Sau khi Tần Mạc nghe được giọng nói kia, ngón tay hơi cứng đờ: "Tiết Dao Dao?"

"Là em." Tiết Dao Dao cũng không rõ vì sao mỗi lần đối mặt với Tần Thần, da đầu cô đều sẽ tê dại.

Ánh mắt Tần Mạc phai nhạt đi, thấy Lương bí thư cầm xấp tài liệu cần phải ký tên vào phòng liền giơ tay làm kí hiệu chờ một chút, sau đó quay lưng đi tới gần cửa sổ sát đất, giọng nói rất thấp: "Để Phó Cửu nghe máy."

Mặc dù cách di động, Tiết Dao Dao cũng có thể nhận thấy tâm tình của Tần Thần có vẻ như không phải tốt như vậy.

"Cửu điện hạ đang tắm, không tiện nghe điện thoại nên em mới bắt máy giúp ạ."

Hai mắt đen của Tần Mạc càng lạnh hơn, tiếng nói cũng mất đi độ ấm vốn có của nó: "Các em đang ở đâu?"

Tắm rửa lúc này... Khách sạn sao? Nghĩ đến hai chữ khách sạn này.

Tay Tần Mạc gần như dùng hết sức nắm chặt tài liệu trên bàn.

"Ở nhà họ Phó." Tiết Dao Dao giải thích: "Đây là lần đầu Cửu điện hạ mặc đồ nữ, rất nhiều thứ không rõ lắm nên em phải giúp cậu ấy, một lát nữa còn phải hóa trang."

Cô nhận cuộc gọi này cũng là ý kiến của Cửu điện hạ, mục đích là vì làm mọi người và Tần Thần sinh ra ảo giác bọn họ sẽ luôn ở bên nhau...

Tầng cao nhất tại Tần thị.

Lương bí thư nhìn bóng lưng cao lớn trước mắt kia, cảm thấy ý lạnh trên người anh tan đi đôi chút mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vừa rồi trên người tổng giám đốc phát ra lệ khí thật đủ làm lòng người run rẩy. Tựa như nếu nhận được tin tức gì, trong giây tiếp theo cậu ấy lập tức sẽ hủy diệt văn phòng này. Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà khiến tổng giám đốc thành cái dạng này.

Cũng may bây giờ đã tốt hơn chút.

Nhưng mà cũng chỉ là tốt hơn chút.

Đáy mắt Tần Mạc không có ý cười: "Đợi cậu ấy tắm rửa xong thì bảo gọi lại cho tôi."

"Vâng." Tiết Dao Dao ngắt điện thoại, vỗ vỗ ngực của mình, nói với thiếu niên đang ngồi trước mặt: "Áp lực khi nói chuyện cùng đại thần thật lớn."

Phó Cửu cười nhạt: "Quen rồi thì không sao đâu. Kêu bạn của cậu tới đây, các cậu đi trước, còn tớ sẽ ra ngoài từ bên này. Đợi tớ chuẩn bị ổn thỏa tất cả rồi bắt đầu."

"Còn cuộc gọi tới đại thần..." Tiết Dao Dao nhắc nhở.

Phó Cửu ngước mắt nhìn đồng hồ: "Mười phút sau tớ trả lời."

Trong văn phòng tổng giám đốc.

Tần Mạc liếc mắt nhìn về phía ảnh ngược từ cửa sổ, xe cộ nhiều như nước.

Môi mỏng câu lên, lạnh lùng cười.

Tắm rửa?

Tên kia không để bụng bất cứ điều gì, lại đã thân mật với Tiết Dao Dao tới loại tình trạng này rồi...

Tần Mạc đẹp mày nhăn thành chữ xuyên (川).

Lạnh băng, ẩn nhẫn, không kiên nhẫn.

Cùng với cơ hồ áp bách làm trái tim buồn, làm hắn lại theo bản năng đi cởi cà vạt.

Nhưng mà, tới cửa ải cuối năm rồi.

Các công ty lớn xác thật là vội.

Đừng nhìn thời điểm cuối năm một ít công nhân bình thường đều có ngày nghỉ thăm hỏi.

Tập đoàn CEO chân chính, lúc này xã giao nhiều nhất.

Địa vị cao càng là như thế.

Lương bí thư sợ tâm tình tổng tài nhà bọn họ lại chìm xuống, lập tức nói: "Tần tổng, ngài còn có một cái hẹn muốn đi bây giờ sao."

" Lui lại."

Hai chữ thực đạm mạc.

Tần Mạc duỗi tay, đem áo khoác để ở trên lưng ghế cầm lên.

Lương bí thư thấp giọng nói: " Lui không được, cuộc hẹn kia là của An gia."

Tần Mạc dừng một chút, cảm xúc dần dần khôi phục lại đây: " Ông ngoại tôi đã trở lại?"

"Dạ, về nhà qua năm mới, kêu cậu đi qua đó."

Rất nhiều người đều biết, Tần Mạc là thiếu gia quân khu, lại không biết hắn chính là cháu ngoại duy nhất của An gia.

An gia ở quốc tế, thật là nắm giữ rất nhiều mạch máu kinh tế.

Mà lão gia tử cũng không thường xuyên trở về.

Tần mạc lại nhìn thoáng qua di động: "Đi An gia."

"Dạ."

Tần Mạc thật ra nhận được điện thoại thiếu niên.

Chỉ là bên kia cười khẽ nói hai câu, liền tính toán.

Tần Mạc ngồi ở ghế cuối xe Hãn Mã, ánh mắt đạm mạc: "Em chừng nào có thói quen để người khác giúp em nhận điện thoại?"

"Không có biện pháp, em mới vừa vội." Phó Cửu nói nửa thật nửa giả.

Tần Mạc cười khẽ, cũng không có nửa điểm cao hứng, tiếng nói dễ nghe: "Vội vàng tắm rửa? Nếu em nguyện ý ở trước mặt người khác tắm rửa như vậy, thì quay về anh lại làm em ở trước mặt anh tắm đủ, hiểu chưa?"

Phó Cửu tưởng tượng hình ảnh kia, quyết đoán nói: "Con người này của em kỳ thật đặc biệt bảo thủ."

"Đã nhìn ra, động nhưng không động liền hướng người khác thổ lộ, xác thật thực bảo thủ.."

Phó Cửu:...... Đại thần, thời gian tra xét không phải đã sớm đi qua? Nghe điện thoại bên kia tạm dừng.

Tần Mạc cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình buồn bực của thiếu niên, môi mỏng lãnh cuối cùng là tan một chút, bắt đầu nói chính sự: "6 giờ, anh lại đi đón em, bên này có chút việc."

"Nói đến cái này, anh Mạc nếu anh vội, liền không cần tới đón em. Em cùng Dao Dao cùng nhau đi." Phó Cửu ngồi ở cửa sổ sát đất trước, hai chân thon dài đung đưa, ánh mặt trời chiếu vào mặt cô, hình ảnh thực đẹp.

Tần Mạc cũng không biết người ở điện thoại bên kia đã mặc xong nữ trang, chỉ đang nghe thiếu niên nói, lúc sau ánh mắt càng rét lạnh: "Tùy em."

Nói xong ba chữ này.

Tần ạc liền cúp điện thoại.

Không.

Nói hắn cúp điện thoại.

Chi bằng nói hắn trực tiếp đem điện thoại ném tới một bên.

Lực đạo như vậy, mặc dù là ở trong xe, cũng phát ra không ít tiếng vang.

Lương bí thư ở phía trước lái xe, căn bản là không dám quay đầu lại xem.

Tần tổng như vậy, so trước kia còn muốn khác thường......

Phó Cửu nhìn di động của chính mình, vô cùng khó hiểu.

Đại thần đây là tức giận đi?

Xác thật cũng nên tức giận.

Hôm nay đại thần hẳn là rất bận, còn suy nghĩ tới đón cô.

Phỏng chừng là không nghĩ muốn cô một mình đối mặt với nhiều ánh mắt đánh giá mình như vậy.

Mà cô lại lỡ hẹn với hắn......

Phó Cửu sờ sờ mũi chính mình.

Bất quá hiện tại tức giận là chuyện nhỏ.

Nếu một khi đại thần đến mà phát giác được cái gì.

Đến lúc đó đại thần lại tức giận.

Tuyệt đối không phải là dễ dàng như vậy.

" Cửu điện hạ, bạn bè của em tới rồi." Tiết Dao Dao lại lần nữa đi đến: " Đang ở dưới lầu."

Phó cửa từ trên ban công nhảy xuống, đưa cho cô một bộ quần áo khác: "Làm bạn của em mặc cái này, tóc phải nhuộm thành màu bạc."

" Được......"

ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ (P.3)Where stories live. Discover now