557. Hôn anh, liền phải phụ trách

75 2 0
                                    

"?" Bạc Cửu nhướng mày.

Loại sự tình này còn có thể làm như vậy sao.

Hôn liền hôn.

Nhất định không thể lại để đại thần toàn thân trở về.

Tần Mạc hơi thở lại thấp một chút, khoảng cách như vậy, khi nói chuyện, hơi thở đều sẽ phất qua môi Bạc Cửu: "Hôn anh, liền phải phụ trách, đã hiểu chưa?"

Phụ trách? Đại thần hôn cô hai lần, cô đều không có nói đại thần phụ trách, cô mới hôn đại thần một lần, đại thần lại bắt cô phụ trách?

Bạc Cửu nhướng mày, chợt cười: "Nếu anh Mạc không ngại, em có thể ôm anh Mạc về nhà nuôi."

Lâm Phong nghe được âm thanh phong phanh, một phen bưng kín mặt mình, nói đến cùng, Tiểu Hắc Đào, em chính là đối với đội trưởng tà tâm không thay đổi!

Cái tà tâm này, Bạc Cửu vẫn thừa nhận, dù sao đại thần cũng sẽ không đáp ứng.

Nhưng ai biết, tâm tư đại thần, vĩnh viễn giống như là dự báo thời tiết, trước nay đều sẽ không chuẩn.

"Có thể. "

Hai chữ không nhanh không chậm thốt ra, thanh âm kia còn tràn ngập từ tính quen thuộc.

Không chỉ là Lâm Phong, ngay cả Vân Hổ sau khi nghe câu trả lời này, đều hướng tới bên này nhìn qua.

Người tham gia trò chơi bên kia còn đang kêu gào: "Người đối diện trợn tròn mắt đi, đây mới là thực lực chân thật của chúng ta, trước đây đều là nhường các người! "

Đại khái là bởi vì thanh âm đối phương quá lớn, ảnh hưởng tới không khí lúc này.

Tần Mạc ngoái đầu nhìn lại, một lần nữa cầm con chuột, nhấp chuột một cái thật xinh đẹp, trước đó ẩn thân giờ lại đột kích, thẳng bước tới thành đối phương, cơ hồ là một chiêu giết người trong giây lát.

"Ha, lại tới? Lần trước ngươi chính là chết như vậy, ngươi đã quên? "

Người đối diện thực rõ ràng có suy nghĩ lại dùng phương thức như vừa rồi bao vây rồi tới đánh chết đại thần.

Nhưng khiến cho bọn họ như thế nào đều không có nghĩ đến.

Lúc này đây phản ứng của đối phương cùng lần trước hoàn toàn không giống nhau, giết một người không tính, ngay sau đó lại giết người thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ...... năm!

1 giết 5!

Còn nửa thanh máu vẫn đi phá thành!

Người bên kia hoàn toàn trợn tròn mắt, ai có thể nói cho bọn họ, vì cái gì trình độ người đối diện lại chợt thấp chợt cao?!!!

Nếu lợi hại như vậy, vừa rồi đứng ở nơi đó để cho bọn họ giết ba lần là có ý tứ gì?

Chơi bọn họ sao?

Đương nhiên bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng được.

Vừa rồi sở dĩ Tần Mạc bất động, là bởi vì một cái hôn của thiếu niên.

Mà hiện giờ bọn họ sở dĩ bị tiêu diệt cả đoàn, cũng đều là bởi vì đã tới lúc Tần thần cùng người nào đó đối thoại.

Trò chơi kết thúc.

Dứt khoát, lưu loát.

Tần Mạc cầm lấy áo khoác của mình, hai tròng mắt hướng tới Bạc Cửu nhìn qua, khóe miệng tùy ý câu lên: "Tìm một nơi không có ai nói lại thật rõ ý tưởng chuyện em muốn đem anh ôm về nhà nuôi, dù sao...... "Nói tới đây, Tần Mạc dừng một chút, tiếng nói chậm rãi" trước mặt bao người, em sẽ thẹn thùng."

Bạc Cửu:.........

Đại thần hứng thú nhất chính là lấy chuyện của cô ra nói, tới lấp kín miệng cô, nói đến cùng từ lúc bắt đầu chuyện này chính là cái hố.

Vẫn là cái hố lớn vô cùng, một cái hố rất không tốt.

Tần Mạc không có nói cái gì nữa, trực tiếp duỗi tay cầm cổ tay Bạc Cửu, vừa định đem thiếu niên túm lên mang ra ngoài.

Liền thấy trên màn hình lớn của tiệm net đột nhiên xuất hiện một hình ảnh.

Hình ảnh kia không phải hình ảnh nào khác, chính là cảnh người chủ trì đang phỏng vấn chiến đội Đông Doanh tại Điện Cạnh.

Chiến đội Đông Doanh, kia quả thực chính là một trong những chiến đội hùng mạnh Á Châu!

Nếu nói Tương Nam là chiến đội thường thắng Hoa Hạ.

Đông Doanh kia chính là chiến đội đấu giải quốc tế thường thắng.

Tám nước đối chiến, mười năm qua, Đông Doanh trước nay đều không có thua một trận quá lớn nào.

Bên trong một ít đội viên còn đang thao tác, càng là bị nhóm người giải thích dự vì thần chi thao tác, trở thành người tới hướng dẫn mọi người chơi 《Anh hùng》như thế nào.

Có thể nói năm đó chiến đội Đông Doanh tồn tại đã làm dấy lên một trận nhiệt huyết cho toàn bộ điện cạnh Á Châu.

Trước đây không gọi là Điện Cạnh, mà là chơi game.

Nhưng hôm nay Điện Cạnh đã dần dần trở thành một loại chức nghiệp được tán thành.

Thậm chí có một số trường học đều có cửa chuyên về Điện Cạnh này.

Này tất cả đều là bởi vì sự xuất hiện của chiến đội Đông Doanh, Hoa Hạ bên này mới ý thức được cái gì gọi là chơi game cũng có thể thu hút fan.

Trong một năm kia, phàm là người chơi game thì sẽ không ai không biết chiến đội này.

Mặc dù tới hiện giờ cũng là như vậy.

Các fan 《Anh hùng》 như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, lúc này đây khi thi đấu cả nước, thế nhưng còn có thể mời chiến đội Đông Doanh tới.

Ngay lập tức.

Toàn bộ tiệm net đều sôi trào.

"Mọi người thấy không? Đó chính là Tinh Dã trong truyền thuyết chưa bao giờ thò đầu ra, biết hắn am hiểu nhất cái gì không? Tàn huyết tam sát, quả thực chính là huy động lưỡi hái Tử Thần!"

"Cái này là đang phỏng vấn ở trong nước đi? Trời ơi, tôi thật sự rất muốn biết bọn họ hiện tại ở nơi nào? Muốn cầu kiến thần tượng!"

"Chờ một chút, hình như chiến đội Đông Doanh không phải đảm đương vai trò khách quý, mà là sau khi thi đấu cả nước xong, ở chỗ này sẽ có một trận League Châu Á, mà chiến đội Đông Doanh tới lúc này là muốn đại biểu cho quốc gia bọn họ dự thi!"

"Bất quá, chiến đội Đông Doanh cũng là đủ, cậu nghe người chủ trì đối thoại, bọn họ trả lời như thế nào, bọn họ nói, ở Hoa Hạ bọn họ chỉ biết Tương Nam. Cũng chính là những chiến đội khác hắn đều không có nghe qua."

"Không có biện pháp, Đông Doanh chiến đội thật là quá mạnh. "

Không có ai có thể cảm nhận sự lớn mạnh của rằng chiến đội Đông Doanh rõ hơn so với người chơi trò chơi được.

Đó là một loại cơ hồ lay động bất động tồn tại.

Cũng khó trách mọi người sẽ có phản ứng này.

Lâm Phong cùng Vân Hổ cũng đang xem video kia, là bởi vì bọn họ trước nay cũng không biết sau khi thi đấu cả nước chấm dứt, còn sẽ có một trận League Châu Á.

Cho nên khi người chủ trì hỏi xong vấn đề, bọn họ mới từng người từng người buông con chuột trong tay xuống, đôi mắt nhìn trên màn hình phỏng vấn, tràn ngập ý đề phòng quân địch.

Nhưng thực hiển nhiên, Bạc Cửu đang ngồi ở một bên không phải như thế.

Cô cứ ngồi như vậy nhìn người trên màn hình lớn, không có di chuyển.

Người nọ ăn mặc chiến phục League chuyên nghiệp, hai chân thon dài thẳng tắp, ngũ quan vẫn cứ mê người, khóe miệng khẽ nhếch trả lời vấn đề người chủ trì đặt ra.

"Nếu tôi nói là tôi yêu thầm một người, sẽ giảm bớt lượng fan sao?"

Tinh Dã......

Bạc Cửu cơ hồ là theo bản năng dừng lại bước chân, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên người kia, cũng không có ý thức được, khi cô dừng lại, ánh mắt đại thần nhìn cô cũng thay đổi......

Tần Mạc nhìn theo tầm mắt thiếu niên, ánh mắt đầu tiên liền nhận ra người trên màn hình kia là ai.

Lúc trước khi ở Đông Kinh.

Thiếu niên chính là nhìn thấy hình ảnh người này, mới có thể có hành động khác thường dừng lại bước chân.

Hôm nay, lại là như thế.

Hơn nữa, Tần Mạc lại lần nữa nhìn thấy rất rõ ràng trong mắt thiếu niên có sự chuyên chú.

Không giống với loại chuyên chú khi thiếu niên nhìn bất luận kẻ nào, phảng phất trong đôi mắt đều sẽ hiện lên ánh sáng.

Ánh sáng như vậy, có lẽ không dễ dàng bị người phát hiện.

Nhưng nguyên nhân chính là vì Tần Mạc vẫn luôn nhìn Bạc Cửu, cho nên anh mới có thể nhìn thấy được.

Ngay cả anh cũng đều không có được nhìn một cách chuyên chú như vậy.

Đôi tay Tần Mạc chậm rãi cho vào túi quần, nhìn thoáng qua sườn mặt thiếu niên, lại nhìn thoáng qua thiếu niên đang nhìn chằm chằm không rời màn hình.

Đầu rũ xuống, tóc dài che khuất hai mắt, chỉ lộ ra nửa môi đang câu lên của cậu, như là đang cười.

Nhưng Tần Mạc chân chính rõ ràng, nụ cười đó không có một tia ấm áp...

ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ (P.3)Where stories live. Discover now