497. Tần thần bẻ cong Phó Cửu 2

59 0 0
                                    

Phó Cửu liếc mắt nhìn màn hình một cái, lại quay đầu tới xem đại thần.

Bóng dáng hoàn mỹ của người đàn ông ẩn hiện trong bóng đêm, cặp mắt đen nhánh nhàn nhạt ánh lên như kiểu bộ phim trước mắt là một thể loại rất bình thường.

Chẳng lẽ là do cô nghĩ nhiều? Ngón tay Phó Cửu gõ gõ sườn mặt của mình, mới vừa uống một ngụm trà đã bị hình ảnh kế tiếp làm chấn động!

"Khụ, khụ!"

Không trách sao cô bị sặc đến vậy, đối với loại một giây trước hai người vẫn là kẻ thụ, giây tiếp theo liền xuất hiện hình ảnh hôn môi.

Bất cứ ai cũng không thể có năng lực tiếp thu mạnh như vậy,

Mấu chốt nhất chính là, kia là hai tên con trai.

Hai tên con trai.....

Con trai....

Phim......

Cũng may là Phó Cửu, nếu đổi thành những người khác chắc là đã sớm bị kích thích trực tiếp đứng lên.

Phó Cửu lại nghiêng mắt nhìn thoáng qua đại thần đang ngồi cạnh cô.

Lông mi của đại thần vốn dĩ rất đẹp, thời điểm nheo mắt lại, cảm giác cấm dục càng nồng đậm.

Phó Cửu còn chưa có mở miệng.

Tiếng nói của Tần Mạc liền truyền tới, không chút để ý: "Em muốn giải thích với anh là em không phải cố ý chọn phim này đúng không?"

Phó Cửu thầm nghĩ cô đương nhiên không phải cố ý, nhưng mà vì sao bị đại thần hỏi như vậy, giống như thật ra là do cô cố ý.

"Có hơn một trăm bộ phim." Tần Mạc không có nhìn thiếu niên, mà là sửa sang lại một chút ống tay áo của mình, tiếng nói thong thả ung dung: "Năng lực chọn lựa của em đúng là không tồi."

Phó Cửu:...... Loại cảm giác hết đường chối cãi này đúng là rất buồn bực a.

"Không đúng, Mạc ca, anh là một nam thẳng, vì sao lại có thể loại phim này." Việc này còn có thiên lý hay không?

Tần Mạc rũ mắt, uống một ngụm trà: "Bởi vì phim này là do đạo diễn của Tần thị làm, nếu không phải do em, anh đến bây giờ còn không rõ ràng lắm đây là cái phim gì. "

Nói cách khác để ở nhà cho có?

Phó Cửu càng buồn bực.

Gần đây cô thật sự không thích hợp tham gia các trò chơi như lựa chọn đồ vật này.

Thật là chọn cái gì trúng cái đó.

"Em đi ấn tạm dừng." Phó Cửu cảm thấy sau khi hôn môi, còn sẽ có hình ảnh càng kịch liệt hơn, nhân lúc còn sớm nhanh ấn tạm dừng, nếu không lát nữa đại thần nói cô là còn chưa buông bỏ ý niệm ngủ cùng anh, cố ý chọn phim này cho anh xem.

Cho nên nói loại quá khứ như vậy thật là tẩy mãi không trắng.

"Ấn tạm dừng làm cái gì? "Tiếng nói trầm thấp dễ nghe từ phía sau truyền tới:" Chột dạ? "

Vì chứng minh chính mình không chột dạ, thân hình đang muốn đứng lên của Phó Cửu một lần nữa ngồi xuống, vẻ mặt tà nịnh: "Không ấn, tiếp tục xem. "

Sự thật chứng minh, kết quả của sự quật cường, đều là tự hại mình.

Sau khi hôn lần đầu tiên.

Chính là thuận lý thành chương thân mật hơn.

May mắn chính là không có hình ảnh gì quá kích thích.

Nhưng cho dù là như thế này, mỗi lần nhìn đến hình ảnh đang hôn môi kia.

Phó Cửu liền sẽ nhớ tới gương mặt ở vũ hội cùng với một màn kia.

Nhịn không được lại uống một hớp nước trà.

Nếu lúc này Phó Cửu nhìn Tần Mạc, nhất định sẽ nhìn thấy khóe miệng nhếch lên thành hình cung của đại thần, hơn một trăm bộ phim, mỗi bộ đều là đam mỹ.

Người ta nói nếu muốn bẻ cong một người, bước đầu tiên chính là thuận nước đẩy thuyền để đối phương cảm thấy loại cảm tình này là bình thường, xem phim điện ảnh là một lựa chọn không tồi.

Đương nhiên chọn phim điện ảnh cũng là có chú ý, không thể coi trọng khẩu vị, nếu không không những không thể làm đối phương tiếp thu, ngược lại sẽ khiến cho đối phương chán ghét.

Đừng nói là Phó Cửu, ngay cả Tần Mạc cũng không xem được cái loại phim này.

Trên thực tế, tựa như Giang Tả nghĩ Tần Mạc không có khả năng là cong, anh cũng vĩnh viễn không cong.

Chẳng qua...... Tần Mạc quay đầu đi, nhìn thiếu niên còn đang nỗ lục xem phim điện ảnh, nhưng người anh thích lại là một tên con trai.

Thời gian xem phim đúng là có chút dài a.

Phó Cửu không biết đại thần là đang có cảm giác gì.

Dù sao cô cũng thực nghiêm túc xem.

Thật vất vả chờ đến bộ phim kết thúc, cuối cùng trên màn hình còn dừng lại hình ảnh ở trên mặt nam chính, mơ hồ có thể nhìn thấy nước mắt trên khuôn mặt kia.

Điểm này làm Tần Mạc nhíu nhíu mày.

Nếu có khả năng, anh muốn cho thiếu niên nhìn đến kết cục tốt, mà không phải kết thúc trầm trọng như vậy.

Phó Cửu lại cảm thấy như vậy không tồi: "Hai người thân phận bất đồng, xác thật rất khó đến với nhau."

Một người là cảnh sát, một người là kẻ trộm. Mặc dù kẻ trộm kia đối với người cảnh sát vô cùng tốt, thậm chí vì đối phương mà đánh vỡ rất nhiều nguyên tắc.

Nhưng là, đen vĩnh viễn là đen.

Nếu nói chỉ có một người tồn tại.

Tôi hy vọng người kia là cậu.

Đây là kết thúc của bộ phim.

Phó Cửu an tĩnh nhìn người bị xử bắn kia.

Nhìn hắn đến cuối cùng không sợ hãi chút nào, đem một chuỗi giá chữ thập nắm ở trong tay.

Nhìn hắn chậm rãi mà cười, sườn mặt trắng nõn bị ánh sáng chiếu tới làm cho mơ hồ mà tuấn mỹ.

Sau đó, chính là hồi ức của cảnh sát.

Từ nhỏ đã quen biết người kia.

Cùng nhau gặp rắc rối, làm một chuyện to lớn, cùng nhau hút thuốc.

Chẳng qua sau lại tách ra.

Cuộc sống mới có nhiều cảnh ngộ bất đồng.

Nhưng những cái đó đều không chia cách được họ. Ở thời điểm hắn ngủ, người kia cúi người xuống hôn.

Nói đến cùng vẫn là tình yêu buồn.

Trong đời sống hiện thực, kẻ trộm cùng cảnh sát cơ bản không có trường hợp như vậy.

Phó Cửu chống cằm, bộ dáng lười biếng: " Anh Mạc, nhìn bi kịch, tâm tình không tốt, xin về nhà đi ngủ. "

"Em hôm nay tựa hồ như rất muốn nhanh chóng trở về." Tần Mạc không lạnh không nhạt ném một câu như vậy.

Phó Cửu lúc ấy liền cảm giác chính mình như là ở thời điểm chơi <<Anh hùng>>, bị người ta ra đại chiêu làm choáng váng, đại thần nói những lời này, là đang hoài nghi cô? Trước mắt, cô cũng không có biện pháp xác định, chỉ cười càng bĩ khí: "Không có, chính là không muốn lại đối mặt với vật lý vạn ác. "

"Không dạy em học vật lý." Tần Mạc tiếng nói nhàn nhạt: " Chơi trò chơi, nhìn xem tâm trạng gần nhất của em, mặt khác em hẳn là chưa có xem qua video của chiến đội Tương Nam tác chiến đi."

Phó Cửu xác thật không xem qua, vì thi đấu, cũng là để không bị hoài nghi, cô lại theo Tần Mạc đi chơi trò chơi.

Thiết bị điện tử ở nơi này của đại thần, so với "Văn phòng " trước kia còn đầy đủ hơn.

Ba máy tính, một notebook, mặt trên còn treo một cái màn hình lớn.

Hai người mà chơi game, hiệu quả không cần nói, phối hợp rất hoàn mỹ.

Đặc biệt là ở thời điểm đánh yêu quái.

Tần Mạc cơ hồ có thể một bên nhìn thiếu niên, một bên đem yêu quái đánh bại.

Thời gian xác thật không trễ.

Nhưng là, anh cũng không muốn cho người này rời đi.

Cho nên mới lấy cớ như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần để cô lưu lại.

Bất quá, đây cũng không phải là ý tưởng tốt.

Quan trọng nhất chính là anh chỉ cần vừa mở mắt ra là có thể nhìn thấy người này, hơn nữa đối phương chỉ thuộc về anh.

Cái này xác thật không phải cảm tình đối với em trai.

Tần Mạc nghiêng đầu, ánh mắt từ sườn mặt thiếu niên lướt qua, dừng ở môi mỏng của đối phương bởi vì bị anh cắn chưa khỏi hẳn, đáy mắt trầm trầm.

Bất quá, vẫn nên cho gia hỏa này về.

Nếu không, anh không xác định có thể hay không làm ra chuyện gì.

Chơi xong trò chơi, Phó Cửu còn đang xem video của Tương Nam, càng xem biểu tình trên mặt càng nghiêm túc.

Cô phát hiện mọi người sở dĩ chú ý Tương Nam như vậy không phải không có nguyên do.

Bởi vì mặc kệ là đội hình hay là thao tác, đối phương đều có thể xưng là vương giả, sát thương mạnh không nói, còn cả vị trí phục kích cũng rất tốt.

Đặc biệt là đấu pháp của đội trưởng bọn họ, rất khó đối phó...

ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ (P.3)Where stories live. Discover now