TG8 Chương 5 : Trang điểm vì anh

1.3K 73 1
                                    

Edit: Salad

Ngụy Tư theo bản năng dùng một miếng xương sườn chặn miệng cô, anh thề là anh chỉ vô tâm, cũng không nghĩ tới hành vi này ở trong mắt người ngoài là thân mật.

Lê Sân bị nhét vào mồm, nhất thời ngơ ngác chớp chớp mắt. Cô thích nhất động tác này , bởi vì cô thấy rõ ưu thế của mình ,có một đôi mắt biết nói còn hữu dụng hơn làm nũng.Cô gặm thịt trên xương sườn, đầu lưỡi liếm nước sốt dính trên môi. Cái lưỡi thơm mềm như ẩn như hiện ở giữa môi đỏ bừng, bởi vì có chút bóng nên có vẻ như đã lau một lớp mật ong mê người.

Kỳ thật Ngụy Tư không muốn nhìn, vì không có một người dàn ông nào sẽ xem nhẹ mị lực tràn ngập như vậy.

Trên người Phạm Nhu hơi bẩn, theo cốt truyện là Ngụy Tư dẫn cô đi mua đồ mới, hơn nữa bị sự rực rỡ hẳn lên của cô ấy làm kinh diễm.

Lê Sân sẽ không để chuyện này phát sinh.Đã thỏa mãn tâm hồn ăn uống rồi, cô liền đẩy ghế dựa ra. Lúc đó Phạm Nhu còn khiếp sợ vì Ngụy Tư có một người "mẹ" như vậy cho nên cũng không chú ý đến hành động của cô.

"Con thật là vô tâm,"
Lê Sân hơi giận với Ngụy Tư, sóng mắt vừa mềm mại vừa dịu dàng, ngực Ngụy Tư không biết sao lại dừng một chút.

"Sao có thể để con gái mặc quần áo bẩn như vậy."
Cô nói, liền kéo Phạm Nhu lên.

Ngụy Tư đặt chiếc đũa sang một bên, nghe thấy Lê Sân nhắc nhở, anh mới phát hiện Phạm Nhu chật vật. Dù sao cũng là cô gái anh từng yêu thầm, mặc dù bây giờ tình cảm không mãnh liệt như trước kia nữa, nhưng anh vẫn
có một chút thương tiếc như cũ:
"Là, là tôi sơ sót."

Ngụy Tư nghiêng cằm, câu môi cười:
"Nhưng ở đây tôi không có quần áo thích hợp, nếu em không ngại..."

Thời điểm anh nói chuyện , có thói quen hạ thấp mặt xuống, ánh mắt hơi mông lung làm cho người khác nhìn không rõ, phối hợp với ngũ quan tà mị tuấn mỹ của anh có thêm một hương vị lười biếng gợi cảm.

Phạm Nhu nhìn đến phấn má đỏ bừng.
Dưới đáy lòng Lê Sân chửi cái khuôn mặt này, đúng là một hormone phân bố di động luôn câu dẫn phụ nữ khắp nơi.

"Mặc đồ của mẹ đi,"
Lê Sân đánh gãy lời nói của anh, cười ôn hòa với Phạm Nhu
"Dáng người hai chúng ta không khác biệt mấy,ở chỗ này ta có quần áo thích hợp cho con."

Phạm Nhu có chút ngượng ngùng, tiếng nói yếu như muỗi kêu:
"Có phải đã làm phiền đến... ừm... Bá mẫu hay không?"

Bá mẫu?!
Cơ hồ Lê Sân muốn phun một ngụm máu.

Mất công cô còn đang muốn thủ hạ lưu tình, cô gái này khen ngược đã cho cô một lý do để hạ độc thủ gấp mười lần.

Ngụy Tư nghe thấy xưng hô bá mẫu, nhịn không được cười trộm.

Lê Sân miễn cưỡng áp xuống tức giận quay cuồng:
"Đừng khách khí, ta thích một cô gái trẻ trung dễ thương như vậy."
Cô nhấn mạnh hai chữ trẻ trung.

Cuối cùng Phạm Nhu cũng đồng ý, nhìn qua thấy Lê Sân tận tâm tận lực, đem đến một đống quần áo lớn cho cô chọn. Hơn nữa kiểu dáng đều tươi mát thanh nhã, rất phù hợp với khí chất của cô.
Cuối cùng, Phạm Nhu chọn một chiếc váy màu vàng nhạt kiểu dáng đơn giản.

Môi đỏ của Lê Sân không tự giác cong lên:
"Ánh mắt thật tốt, chiếc váy này rất hợp với con."

Váy có thiết kế trễ vai , làm hiện ra dáng người tinh tế non mềm của Phạm Nhu , tinh tế che lấp khuyết điểm ở trước ngực cô. Cô ấy vốn chính là loại hình thon thả, váy dài đến đầu gối lộ ra chân thon dài trắng nõn.

Phạm Nhu nhìn người trong gương hoàn toàn không giống mình, trong mắt cũng bất giác tăng thêm một tia kinh diễm.Thì ra, cô cũng có thể xinh đẹp như vậy.

Lê Sân vén tóc đen dài đến vai của cô lên, đeo một đôi hoa tai trân châu lên vành tai tiểu xảo của cô.

"Ừm, như vậy sẽ càng đẹp hơn."
Đôi mắt cô sâu thẳm.Bây giờ, sẽ đến lượt cô.
=====
Vì sao các cô ấy lại trang điểm xinh đẹp như vậy? ~ các nàng đoán đi~~

[Edit] Mau Xuyên Ngọc Thể Ngang Dọc - Thanh TuyênWhere stories live. Discover now