hai mươi mốt

12.5K 763 277
                                    


sau cái ngày kim taehyung thử nếm cái vị ngọt ngọt chua chua của cosmopolitan rồi tỏ tình với jeon jungkook đó, hỏi mối quan hệ của hai anh em có ngượng ngùng không, câu trả lời là không. jeon jungkook, không giống với dự đoán của anh lắm, đã quay người lại ôm anh rồi hơi gắt nhẹ 'ngủ đi' khiến anh nhận ra anh vừa tỏ tình với cậu vào bốn giờ sáng, trời tối om, và hai người chỉ mới ngủ được khoảng 3 tiếng đồng hồ. mọi chuyện vào sáng hôm sau bình thường hơn anh nghĩ, ngoại trừ việc jungkook đảo người và cả hai lăn uỳnh xuống đất khi đồng hồ đã điểm chín giờ sáng. sau đó cậu thậm chí còn quấn anh hơn, tất nhiên anh vẫn chẳng thể tránh được mấy cái bĩu môi khi cậu cằn nhằn như mọi ngày. và cả hai đều giấu nhẹm đi chuyện tối hôm trước, giương ánh mắt vô tội nói rằng chẳng có cái tiếng động nào ở cầu thang cả.

may mắn là bố mẹ kim đều không phát hiện ra con trai của mình uống cái loại chất có cồn đó, còn không thì xác định đừng hòng ra ngoài sau giờ học. nhưng xui thay là cái điện thoại của anh chẳng thể tìm thấy trong cả túi quần lẫn túi áo, trên bàn, gầm giường hay thậm chí là cả túi áo của jeon wonwoo cũng không có.

" thực sự tao nghĩ nó đã bay đi khi mày đụng độ lão già say mèm đó rồi ấy."

jeon wonwoo chọc chọc miếng cơm trong khay của mình khi kim taehyung vừa kể chuyện xong. đáng lẽ anh nên đưa taehyung về nhà thì sẽ an toàn hơn nhỉ? hay cả anh cũng sẽ bị đấm văng đi một góc nào đó và tiêu luôn chiếc điện thoại?

" hoặc nó đã rơi xuống sông hàn từ trước khi anh gặp lão ta rồi." kim mingyu vừa cắn miệng xúc xích vừa nói. " nghe nó có vẻ bớt đau thương và phẫn nộ hơn việc nhắc đến cái lão đó."

" nhưng tuyệt nhiên không thuyết phục bằng."

" em đồng ý."

sự ăn ý của jeon wonwoo và kim mingyu có vẻ được thể hiện ở nhiều phương diện, từ chơi game, học tập cho đến suy luận mang tính móc mỉa bạn bè.

" rồi anh định sống cuộc sống lowtech đến già luôn hả?"

" thế nhóc nghĩ anh đào đâu ra tiền bây giờ?" 

ôm cục tức trong bụng, kim taehyung trả lời ngay sau khi uống hết lon cola vừa mua. jeon jungkook bên cạnh thấy vừa thương vừa buồn cười, vỗ vỗ lưng anh an ủi:

" nhưng mà anh cũng đâu có dùng nó nhiều. có cần gì thì lấy của em cũng được này."

" ừ, anh biết rồi. cảm ơn em."

kim taehyung mỉm cười rạng rỡ, xoa xoa đầu jeon jungkook khiến cậu cũng cười tít mắt rồi tiếp tục đánh chén bữa trưa của mình.

" mingyu, anh cá là tâm tư tình cảm của ai đó đã mang đi bày tỏ với người kia rồi."

" trong đêm khi ai đó đang say chăng? nghe có vẻ lãng mạn nhỉ?"

" hai người im mồm đi!!!"

***

" hey, sao nãy đi ăn còn vui mà giờ ỉu xìu rồi?"

jeon wonwoo một tay khoác cặp lên vai, tay kia đập mạnh một cái vào lưng kim taehyung khiến anh suýt thì chúi đầu xuống đất. làu bàu vài tiếng kêu đau trong họng, song còn nhớ đến cái điểm 9,4 nhưng được giáo viên cho ưu ái lên 10 của jeon wonwoo, kim taehyung - người vừa được 9,3 điểm không cam tâm hừ mạnh một cái, lơ đẹp câu hỏi của thằng bạn.

vkook • em trai nuôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ