🍃 Chương 70

5.4K 547 10
                                    

Thấy Chu Ứng Du nhìn chằm chằm mình không nói lời nào, Phùng Tiếu lại hỏi một lần: “Trừ bỏ rượu ở chỗ này, anh còn uống loại gì?”

“Em muốn biết?” Chu Ứng Du nhướng mày, biểu tình xấu xa.

“Đúng vậy?”

“Nếu em thật sự muốn biết, vậy chúng ta trao đổi đáp án như thế nào? Tôi nói cho em rượu tôi uống qua, còn có thể đem rượu đưa cho em, nhưng em phải trả lời tôi một vấn đề.”

Trước khi yến hội bắt đầu Chu Ứng Du xác thật uống qua loại rượu khác, là một phó tướng của cha đưa qua, một loại rượu có mùi hương hiếm có lại độc đáo, hắn cho rằng Phùng Tiếu đang hỏi cái này.

“Anh muốn hỏi cái gì?”

Mắt phượng của Chu Ứng Du đảo qua khắp nơi, xác nhận những người khác đều cách khá xa, hắn lúc này mới khom lưng, ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi: “Em nói cho tôi, em vì cái gì muốn giả dạng làm Alpha?”

Vị chocolate thơm ngọt quanh quẩn ở chóp mũi, Chu Ứng Du nhìn chằm chằm vành tai trắng nõn của Phùng Tiếu, có chút luyến tiếc rời xa.

Không chút để ý thu biểu cảm lại, Phùng Tiếu lùi lại hai bước, híp mắt lạnh lùng nhìn Chu Ứng Du.

Thu phản ứng của cô vào trong mắt, Chu Ứng Du liền cho rằng cô là bí mật bị vạch trần nên thẹn quá hóa giận, hắn nghiêm túc nói: “Em yên tâm, tôi sẽ không nói cho người khác.”

“Tôi nói một lần cuối cùng, tôi là Alpha, phân hoá báo cáo cùng báo cáo kiểm tra sức khoẻ mỗi năm của tôi đều viết rành mạch, anh lại tiếp tục nói hươu nói vượn, đừng trách tôi không khách khí.”

Lúc trước hắn động tình, thần chí không quá thanh tỉnh, đem cô nhận thành Omega liền tính, hiện tại còn nói cô không phải là Alpha, cố ý tìm đánh đúng không?

Chu Ứng Du cười nhạo: “Tôi có mười mấy loại biện pháp có thể thay đổi phân hoá báo cáo, phương pháp ngụy trang Alpha, tôi cũng biết vài loại dược tề có công năng này.”

Đúng là nói thế nào cũng không chịu hiểu, Phùng Tiếu bất đắc dĩ thở dài, đối hắn ngoắc ngoắc ngón tay, Chu Ứng Du nhìn ngón tay nhỏ xinh kia, yết hầu cuộn lên, thò lại gần.

“Có chỗ nào hẻo lánh một chút hay không? Nơi này khó mà nói.” Phùng Tiếu nhẹ giọng nói.

Hơi thở ấm áp thơm ngọt thổi tới lỗ tai hắn, ánh mắt Chu Ứng Du lại sâu hơn, bên cạnh có người tò mò muốn đi qua, lại bị hắn lạnh lùng liếc một cái, người đó lập tức dừng lại, không dám tới gần.

“Em đi với tôi.” Chu Ứng Du muốn để cô bám tay hắn, nhưng Phùng Tiếu lại không phản ứng, hắn nhún nhún vai, dẫn đầu đi ra ngoài, Phùng Phùng Tiếu nhìn chằm chằm bóng lưng hắn, trong mắt lập loè hàn quang, nhẹ nhàng nhấc làn váy theo sau.

Ven đường không ít người rất có hứng thú nhìn hai người, ánh mắt nhìn Phùng Tiếu tràn đầy vui sướng khi người gặp họa: Đại thiếu gia đơn độc tìm ngươi, đây là muốn đánh ngươi, ngốc tử nhà ngươi còn hoàn toàn không biết gì cả đâu!

Bên cạnh một góc, Chu Ứng Chân yên lặng nhìn hai người, tươi cười trên mặt thấp thoáng không rõ.

“Không tốt rồi nhị thiếu gia, đại thiếu gia mang theo Phùng tiểu thư đi thính phòng, còn không cho chúng ta đi theo, Phùng tiểu thư có thể hay không bị đánh a?” Một người hầu nôn nóng chạy tới hỏi.

[Hoàn][Edit] [Xuyên nhanh] NAM CHỦ LUÔN LÀ QUÁ MỨC PHỐI HỢP TA HUỶ ĐI HẮN CPWhere stories live. Discover now