Chap 2 :Anh trai

9K 276 14
                                    

Đình Hàn Khanh năm nay 25 tuổi đạt bằng giáo sư sau 5 năm du học ở Pháp ...

Năm nay anh về nước và quyết định làm việc tại trường đại học này nơi mà anh có thể tiện bề chăm sóc bánh bao nhỏ của anh ....

Anh có dáng người cao chuẩn như người mẫu gương mặt điển trai hút hồn vô cùng ...

Đôi môi khẽ mỉm cười dịu dàng trong mắt cô ánh lên một chút hạnh phúc ..

Bánh bao nhỏ của anh đang nhìn anh kìa , vẫn gương mặt trắng trẻo nhỏ nhắn đấy,  vẫn đôi mắt trong suốt ngập nước dễ thương ấy nhìn anh ...

Nhưng sao không chạy ra đón anh nhỉ ?

Trước kia từ hồi cô chập chững biết đi đã luôn bám sát anh một tấc không rời . cái môi nhỏ nhắn lúc nào cũng chu lên nũng nịu đòi anh cho kẹo ...

Mới 5 năm mà đã quên anh , xem ra phải đánh cái mông nhỏ của bánh bao hư hỏng này rồi đây !

 Mộc Oải Oải vẫn đứng đó ngây ngốc nhìn anh đầu vẫn đang cố gắng tư duy xem mình đã gặp giáo sư đẹp trai này ở đâu rồi ...

Lâm Nhã đứng bên thấy cô bạn vẫn đang ngây người thì gọi :

-" Mộc Oải Oải cậu bị sét đánh rồi à ?" 

-" Không , Oải Oải thấy vị giáo sư kia rất là quen a ! "

-" Đã nói bao nhiêu lần rồi cậu đừng nói thẳng tên mình ra như vậy nghe thật giống con nít đó , mà cậu bảo cái gì ,  cậu quen anh ta sao ?" 

Đúng vậy , cô có thói quen rất xấu mà cũng rất dễ thương đó là gọi thẳng tên mình ra khi xưng hô với người khác . ví dụ như " Oải Oải chào cô " hay " Oải Oải chưa làm bài thưa cô " chẳng hạn , gia đình cố gắng sửa cho cô mãi không được đến cả anh cũng bó tay .

Lâm Nhã đồng thời bất ngờ hỏi tới tấp , chiếm giáo sư một mình là không tốt cho sức khẻo đâu đó Oải Oải ?

Nghĩ mãi không ra cái đầu nhỏ đã nghiêng hẳn ra một bên Đình Hàn Khanh thấy điệu bộ đó của cô thì bật cười , anh muốn để cô chủ động nhớ ra mình nhưng chắc khó rồi đây !

Hiệu trưởng trên tầng đi xuống đón tiếp , sinh viên đành nhường đường qua một bên nhưng không quên liếc mắt đưa tình với vị giáo sư trẻ một cái ..

-" Chào Khanh giáo sư , lần này anh về đây thật vinh hạnh cho trường chúng tôi "- Hiệu trưởng khiêm tốn nói ..

-" Không có gì ,  là tôi có trách nhiệm muốn về đây " - Đình Hàn Khanh nổi tiếng là nho nhã , lịch sử .

Hai bên bắt tay rồi dần dần đi đến phòng hiệu trưởng nói chuyện ..

Đình Hàn Khanh liếc nhìn cô rồi mỉm cười đi tiếp để lại cô vẫn đang quay cuồng suy nghĩ ...

Đang đứng ngây ngốc , cô bất ngờ bị một bạn học va vào đến nỗi ngã quết xuống đất ..

-" Á...."- Cô hoảng sợ hét lên một tiếng chân sát xuống đất lên lập tức chảy máu ..

Nước mắt lập tức lã chã rơi ,sinh viên tụ tập lại ai cũng lo lắng cho cô vì cô được hầu hết mọi người yêu quý ..

Bánh bao nhỏ ngốc nghếch!Anh yêu em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ