Chương 62

594 54 8
                                    

Thuốc Bạch Tiểu Niên đưa cũng không có tác dụng mạnh. Cho mượn thêm mấy lá gan thì cậu ta cũng không dám dùng loại ám chiêu này lên người Lý Ninh Ngọc. Chỉ là Cố Hiểu Mộng đã uống rất nhiều rượu, cồn và thuốc tác dụng với nhau, Lý Ninh Ngọc lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

"Hiểu Mộng, chậm một chút." Lúc trên xe, Cố Hiểu Mộng không có phản ứng gì quá rõ ràng, chỉ là khi xuống xe lại có hơi lảo đảo. Lý Ninh Ngọc đi phía sau vừa kéo vừa đỡ, sợ nàng sẽ té ngã.

Cố Hiểu Mộng mới bước về trước được hai bước thì lại bị người phía sau kéo lại. Lý Ninh Ngọc một tay đặt lên eo, một tay vịn vai của nàng. Cố Hiểu Mộng sờ sờ đầu, dùng sức lay mấy cái, giọng nói mơ hồ, không rõ: "Chị Ngọc, có chút choáng váng."

Lý Ninh Ngọc lấy tay nàng xuống, đỡ người này bước đi: "Ngoan, chúng ta về nhà trước."

Cố Hiểu Mộng khẽ gật đầu, ngoan ngoãn dựa vào người Lý Ninh Ngọc.

Về đến nhà, Lý Ninh Ngọc thấy Cố Hiểu Mộng ngoài việc yên tĩnh hơn bình thường một chút thì cũng không có việc gì, trong lòng thoáng yên tâm hơn, đến phòng bếp rót cho nàng một ly nước.

"Hiểu Mộng, uống nước đi."

Cố Hiểu Mộng nhận ly nước, chỉ nhấp một ngụm nhỏ, uống rượu có chút no căng rồi, không muốn uống nước.

Vô thức tựa đầu lên vai của Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc xoa đầu nàng, lại vuốt vuốt lưng cho nàng, hỏi: "Còn choáng không?"

Cố Hiểu Mộng gật đầu, cọ cọ vào bả vai của cô, ủy khuất nói: "Choáng, khó chịu...

Bàn tay đang vuốt ve lớp vải áo của Lý Ninh Ngọc hơi khựng lại một chút: "Khó chịu chỗ nào?"

Cố Hiểu Mộng cọ tới cọ lui trong lòng cô: "Không biết nữa, chỉ là khó chịu thôi, có hơi nóng."

Cố Hiểu Mộng cảm thấy chắc chắn do bản thân uống quá nhiều rượu rồi, vô cùng chóng mặt, trên người dần trở nên khô nóng, chỉ có áp sát Lý Ninh Ngọc, chìm trong mùi hương của Lý Ninh Ngọc thì mới có thể dịu đi một chút.

Lý Ninh Ngọc kiên nhẫn an ủi nàng. Những lời thì thầm thường ngày vô cùng có tác dụng, lúc này chỉ giống như hạt cát giữa sa mạc. Cố Hiểu Mộng cọ tới cọ lui lung tung, chỉ cảm thấy càng ngày càng nóng.

Lý Ninh Ngọc càng ngày càng sốt ruột. Cố Hiểu Mộng chợt đẩy cô ra, một mình lảo đảo đi vào phòng tắm: "Nóng quá, em đi tắm đây."

Thực sự rất nóng. Cố Hiểu mộng cảm thấy chắc chắn là do Lý Ninh Ngọc rồi. Đi tắm thôi, tắm xong sẽ ổn.

Lúc Lý Ninh Ngọc đi đến, Cố Hiểu Mộng đang xả nước lạnh vào bồn lắm.

Về phía Quý Vy, sau khi trải qua một hồi giãy dụa, vẫn quyết định gửi tin nhắn cho Lý Ninh Ngọc, nói nếu như thực sự không ổn thì cứ xả nước lạnh, ngâm khoảng nửa tiếng thì sẽ đỡ hơn một chút.

Lý Ninh Ngọc dĩ nhiên không nghe theo tin nhắn. Nếu là lúc trước khi xác định quan hệ, ngâm nước lạnh thì cứ ngâm thôi. Nhưng bây giờ Cố Hiểu Mộng là bạn gái của cô. Thời tiết tháng một, sao cô nỡ để cho người ta ngâm mình trong nước lạnh chứ.

[Dịch] [BHTT] [Ngọc Mộng CP] 《SÓNG NGẦM》 - 云梦泽神Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ