16. Nào cũng là phản bội

665 46 0
                                    

Hôm nay là thời hạn cuối cùng của nhiệm vụ. Tiếp sau đó là đau khổ hay hạnh phúc vẫn chưa rõ.

Đấu tranh tâm lí một hồi, Gun vẫn là gắn USB vào. Hiện cậu đang trong phòng làm việc của anh, tuy công ty này là trong bề nổi của công việc nhưng cậu chắc chắn sẽ có không ít thông tin mật của bề chìm.

Thông tin còn chưa đánh cắp xong đã nghe thấy tiếng mở cửa. Gun nhanh chóng xử lí mọi việc, tắt máy, rút USB ra bỏ vào túi quần. Giả vờ ngồi trên ghế của anh đung đưa chơi đùa.

- Nhớ anh rồi hả? - Off đi đến véo lấy má cậu.

- Ai thèm! - Gun lườm yêu anh.

Sau một lúc nói chuyện Gun an toàn rời khỏi. Cậu trở lại với công việc văn phòng của mình. Không thể tránh khỏi tin nhắn hỏi tình hình từ Joss. Boss chắc hẳn đang rất vui vẻ và mang phần vội vã hấp tấp muốn nhanh chóng có lấy thứ hắn ta muốn. Mà cậu thì lại đang cố tình hay vô ý kéo dài thêm thời gian.

~~~

Gun sau khi tan làm, trong lúc đi xuống cầu thang tám chuyện cùng đồng nghiệp lại không nhìn đường bất cẩn bước hụt chân té ngã xuống cầu thang. Miếng bánh mà cậu cầm trên tay còn chưa kịp ăn đã rớt xuống đất. Mọi người ai cũng hốt hoảng chạy đến xem nhưng họ không nhanh bằng Off Jumpol.

Off đi đến kiểm tra tình hình, khuôn mặt anh nhăn nhó không kém gì người bị đau là Gun đây là bao nhiêu. Anh cẩn thận kiểm tra chân của cậu, cũng may là không còn bao nhiêu bậc thang nên cậu ngã cũng nhẹ.

- Đi bệnh viện cho chắc. - Anh lo lắng nói với cậu.

Lúc này anh nhìn thấy ngón tay cậu có vẻ đang không thoải mái, chắc vì vừa cầm miếng bánh cộng với khi ngã xong chạm xuống sàn nhà nên chắc tay đã dơ. Off đưa tay áo mình lại phía cậu nhẹ nhàng kêu cậu chùi vào.

- Dơ lắm, để em tìm khăn.

- Kệ đi, em thích sạch sẽ mà.

Gun suy nghĩ vài giây mới chấp nhận chùi vào trước sự ngạc nhiên và thích thú của mọi người. Cậu nãy vì đói nên mới lấy ra ăn tính đi tìm khăn giấy nhưng không ngờ bánh còn chưa dâng đến miệng, tay thì đành chùi vào áo vest đen sang trọng của anh.

Sau khi đi bệnh viện, bác sĩ nói không có gì nghiêm trọng. Nó chỉ hơi sưng và đau một chút, nghỉ ngơi là khoẻ. Vậy mà Off Jumpol cứ làm như cậu bị gãy chân không bằng, bắt cậu ngồi yên một chỗ, còn là người đút ăn cho cậu, đây chắc chắn là thanh niên cơ hội. Gun thấy buồn cười lại cảm thấy cảm động. Anh lúc nào cũng tận tình chăm sóc, cậu còn nhớ khuôn mặt lo lắng của anh khi cậu ngã, còn nhớ sự dịu dàng không ngại trước mặt bao nhân viên mà để cậu chùi vào áo.

Cậu chính là bị sự quan tâm chưa từng có từ Off làm cho rung động yếu mềm.

Off Jumpol yêu cậu như vậy làm sao cậu có thể nhẫn tâm ra tay?

Trong lúc anh đang rửa chén Gun nhận được một cuộc gọi. Lần này không phải là thông qua Joss nữa mà Boss trực tiếp điện đến. Gun đi đến một góc nhà để nghe.

- Tình hình đã như thế nào? Mệt lắm phải không. Cậu đấy tôi biết cậu chịu nhiều khổ cực khi làm việc cho tôi rồi, nên lần này cố gắng hoàn thành nhanh một chút. Tôi sẽ trọng thưởng hậu hĩnh, cho cậu cả thời gian nghỉ phép. Tôi quý lắm mới giao cho cậu nhiệm vụ được thưởng rất nhiều này đấy.

Boss nói một tràn dài, toàn lời dỗ ngọt ngào. Mà rốt cuộc cũng chỉ là mong muốn nhanh chóng có lấy thứ hắn cần.

- Hiện tại tôi đang bị thương, tôi nghĩ sẽ cần thêm thời...

Gun còn chưa nói xong bên kia đầu dây không quan tâm bị thương ít hay nhiều mà đã trở nên cáu gắt lật mặt.

- Hãy nhớ tôi đã cứu mạng cậu! Thứ tôi cần là mọi thông tin mật, địa bàn của Off và tính mạng của nó. Tôi không cần biết cậu thế nào, làm được thì làm nhưng đừng làm mất thì giờ của tôi.

Boss nói xong liền cúp máy, cậu hiểu Boss hắn ta là ân nhân cứu mạng cậu. Nhưng cậu cũng đã hiểu một việc từ lâu. Làm trâu bò xử lí việc cho hắn cũng đã lâu nhưng cậu đối với hắn ta cũng chỉ là đàn em dưới trướng bình thường, còn là con cờ để sai bảo. Quan tâm? Một chút cũng không có. Boss ỷ là người cứu cậu mà mặc sức bốc lột sức lao động. Hắn ta không bằng một góc của Off, anh coi mọi người như là anh em. Vẫn có phần nghiêm khắc đánh mắng khi làm sai, nhưng vẫn là đối xử đàng hoàng. Điển hình là Mond, cậu biết Off đã mắng chửi thậm chí là đuổi việc nhưng vẫn nhân từ chọn giữ lại.

Cậu bây giờ có hai lựa chọn. Nhưng dù là cái nào cũng đều có chữ "phản bội". Gun cười chua xót, cậu là trò đùa của con tạo?

Off sau khi rửa chén xong thì quay lại ngồi cùng cậu xem tivi trên sofa. Cậu chủ động tựa đầu lên vai anh, còn nhỏ giọng gọi:

- Papii.

- Hửm?

- Anh có thật lòng yêu em không? - Cậu ngẩng đầu đối mắt với Off.

- Yêu chứ. Em có chuyện gì? Lại nghĩ lung tung gì để bản thân buồn nữa rồi.

Off cực dịu dàng mà nói chuyện với cậu. Ánh mắt của anh, tràn ngập yêu thương khi nhìn Gun.

- Không có, em chỉ hỏi vậy thôi. - Gun né tránh.

Cậu biết Off sẽ hỏi cho ra chuyện nhưng cậu có cách để ngăn điều đó. Gun chủ động ôm lấy cổ anh, đặt lên môi nụ hôn còn trêu đùa mút lấy. Off cười chuyển sang thế chủ động hôn lấy hôn để, giống như muốn nghiền nát lấy môi cậu.

Hôn xong anh vừa vui lại vừa mệt, công việc đúng là bận rộn. Cả hai lên phòng để ngủ, chỉ vừa đặt lưng lên giường được ít phút Off đã lăn ra ngủ. Còn cậu vẫn chăm chú nhìn anh, anh ngủ trông rất ngon, có lẽ đã mệt lắm rồi.

Suy đi nghĩ lại, cậu đã chọn được bước đi tiếp theo là gì.

Sáng hôm sau, là ngày chủ nhật đẹp trời. Off Jumpol đáng lẽ phải ở nhà ngủ nướng cùng người yêu giờ lại phải đi ra ngoài có chút việc. Một ngày bình thường nhưng mà tin Off nhận được lại không như vậy, nó khiến anh tức điên lên.

Gun Atthaphan bị bắt cóc! Chúng vào tới tận nhà mang người đi.

[OffGun] Như Lúc Ban Đầu, Love Me AgainNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ