Chương 21: Giáp sắt vỡ (3)

681 29 6
                                    

Edit: Nynuvola

Hỏi thăm về Tạ Tòng Tuyển ở kinh thành không khó khăn như trong tưởng tượng của Vệ Phong Lâm, trái lại cực kỳ dễ dàng.

Trong kinh thành có một đám lưu manh chuyên buôn bán tin tức, Vệ Phong Lâm đi dạo một chuyến qua mấy phố xá, bỏ ra chút bạc, lập tức có thể tra hỏi kỹ càng thân thế của Tạ Tòng Tuyển.

Tạ Tòng Tuyển, tên chữ Mẫn Lang.

Hắn vốn không phải họ Tạ, cũng không xuất thân tôn thất hoàng tộc, tổ tiên của hắn họ Tống.

Phụ thân hắn là Tống Quan Triều, đã ở cạnh tiên hoàng từ khi còn tại vị, Tống Quan Triều là trọng thần mà tiên hoàng cực kỳ sủng tín, sóng vai cùng Bùi Thừa Cảnh một văn một võ làm phụ tá đắc lực của tiên hoàng.

Tống Quan Triều xuất thân văn sĩ, chí hướng lớn nhất trong cuộc đời ông là trợ giúp tiên hoàng trở thành một đại minh quân, vì vậy lúc còn tráng niên, ông đã lập lời thề quyết không lấy vợ.

Thế nhưng về sau tiên hoàng làm chủ chỉ định cho ông việc chung thân.

Đối phương là trưởng nữ mà Mạnh phủ thanh lưu thế gia giáo dưỡng ra, tên gọi Mạnh Nguyên Nương. Mạnh Nguyên Nương lớn lên xinh đẹp tuyệt trần, tài hoa đủ đầy, tiên hoàng cố ý tạo cơ hội cho bọn họ gặp mặt nhau một lần tại thơ yến.

Tống Quan Triều trông thấy dáng vẻ của Mạnh Nguyên Nương liền đọc thơ trên khăn thêu của nàng, nhất thời quên sạch sành sanh chí hướng quyết không lập gia đình của mình, ông đỏ mặt cầu thân với nàng. Mạnh Nguyên Nương ngược lại không vừa mắt Tống Quan Triều lắm, nói ông tuy phong thần tuấn lãng nhưng có chút đần độn

Lang có tình, thiếp vô ý, không khỏi khiến Nhị lão Mạnh gia khó xử.

Tống Quan Triều một lòng mong cầu lấy giai nhân, lập tức sai tùy tùng đưa cho Mạnh Nguyên Nương đưa một quyển thơ tập do mình soạn.

Mạnh Nguyên Nương đọc xong thơ từ bên trong tập, cảm thấy vị Tống công tử này không chỉ tài hoa trác tuyệt, hoàn tâm lo cho bách tính mà còn tràn ngập hoài bão cùng nhiệt huyết, là một nam nhân đỉnh thiên lập địa. Khi nàng buông tập thơ xuống, cũng mơ hồ có chút động tâm.

Có điều không muốn để Tống Quan Triều nảy sinh kiêu ngạo, chỉ bằng một quyển thơ đã có thể lay động nàng. Tuy rằng sau khi nàng xem qua, quả thật cũng có chút quý mến chi tình với ông, có lẽ Mạnh Nguyên Nương không muốn làm nam nhân dễ dàng sở hữu nên cố ý kéo dài thời gian, chậm chạp không trả lời.

Ai ngờ đâu con mọt sách Tống Quan Triều dám trong đêm hội giai nhân làm ra hành vi khác thường, nửa đêm trèo tường vào nhà Mạnh gia, tự mình chạy tới chỗ Mạnh Nguyên Nương tỏ rõ tâm ý.

Ông nói tri âm khó cầu, đời này không nàng không lấy.

Mạnh Nguyên Nương vốn vô cùng kiêu ngạo, thế nhưng lại chịu cúi thấp người, ngượng ngùng rũ mắt gật đầu.

Tống Quan Triều và Mạnh Nguyên Nương nếu sinh trong thái bình thịnh thế, chắc chắn sẽ trở thành một đoạn nhân duyên tài tử xứng giai nhân.

Đáng tiếc năm đó tiên hoàng vấp phải một hồi tranh quyền đoạt vị, con đường phải đạp qua máu tươi mới từng bước leo lên ngôi vị hoàng đế.

[Đm - Edit] Ta Rẽ Gió Đạp Tuyết - Khí Ngô CâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ