Chương 12 - Người thứ ba

144 14 0
                                    


"Học sinh Sejin lớp cô Jigu hôm nay lại vắng à? Không phải có chuyện gì chứ?"

"À... Không có gì đâu ạ."

"Nhưng cũng may vì em ấy có vẻ rất nghe lời cô giáo đã cứu mạng mình. Bữa đầu dạy lớp cô, tôi đã rất sợ nên chẳng thể nói chuyện được với em ấy đấy."


Đồng nghiệp lắm chuyện đột nhiên lại tía lia với cô, Jigu mệt lắm rồi nhưng cũng chẳng buồn nói nữa, chỉ lơ đãng chuẩn bị đề cương ôn tập cho tiết tới. Nhưng rồi một câu nói của đồng nghiệp lại lôi kéo sự chú ý của Jigu.


"Cô vừa nói gì cơ?"

"Hả? Tôi vừa nói gì?"

"Về cổ tay ấy."

"À, cổ tay~ Cổ tay em ấy có nhiều vết sẹo lắm. Mấy lúc em ấy mặc đồng phục mùa hè, tôi đã rất ngạc nhiên đó."

"..."


Không cần hỏi thêm bất cứ điều gì, Jigu cũng có thể lờ mờ đoán ra lí do có nhiều vết sẹo trên cổ tay Sejin. Nhưng tại sao trước giờ cô không nhận ra nhỉ? Nghĩ lại mới thấy, kể từ lúc gặp lại Sejin đến giờ, em chỉ luôn mặc đồng phục mùa đông, còn đêm hôm kia thì trời tối quá, mà tâm hồn cô lúc đó cũng ở tận đâu đâu, chứ nào có để ý đến cổ tay em.

Khi Jigu quay trở lại lớp học cùng với xấp đề cương, cô thấy chỗ ngồi của Sejin hôm nay không bỏ trống nữa. Sau đêm hôm đó, Sejin đã nghỉ học gần một tuần. Vì không có dũng khí đối mặt với Sejin, nên Jigu đã cố ý rời đi trước khi Sejin thức giấc, rồi khi cô về nhà thì Sejin đã không còn ở đó nữa. Em không đến trường, cũng chẳng liên lạc gì với cô.

Jigu khi ấy còn mở ngăn tủ bàn trang điểm để tìm xem em có để lại lời nhắn hay gì không, nhưng quả nhiên, chẳng có gì cả. Cô không muốn cứ như vậy để em biến mất như lần trước, nên đã chủ động nhắn tin hỏi em đang ở đâu, thì nhận được câu trả lời là em đã về nhà được một lúc rồi.

Khi được hỏi tại sao lại nghỉ học, Sejin chỉ nhắn, 'Hông em đau', và Jigu chẳng cần nghe giải thích nữa, cô cố tình lơ đi, thay vào đó chỉ bảo thà em đi học rồi xin về sớm còn hơn là nghỉ cả buổi thế này, nhưng rồi lại chẳng nhận được tin nhắn phản hồi của Sejin, nên Jigu cũng không nhắn gì thêm nữa.

Như một điều tất yếu, đề cương ôn tập cô mang theo sẽ không đủ vì Jigu không ngờ rằng Sejin sẽ đột ngột quay trở lại trường vào hôm nay.


"Đề cương có đánh dấu tên của mỗi người nên nhớ kiểm tra kĩ."


Jigu chia đề cương thành từng xấp và phát theo dãy bàn, đương nhiên là không có của Sejin. Cô bạn ngồi bàn truớc em giơ tay.


"Thưa cô, ở đây thiếu một tờ đề ạ."

"Đề cương của Sejin ở văn phòng giáo viên, lát nữa hãy ghé qua lấy. Dựa vào kết quả tư vấn lần trước, trường đã tổng hợp thông tin về trường đại học và chuyên ngành theo nguyện vọng của các em, cái đó cũng cần kiểm tra. Nếu có câu hỏi thì cứ đến văn phòng giáo viên theo thứ tự. Sinh hoạt kết thúc."

[Trans] [Kang Jigu x Park Sejin] - Lời yêu EmWhere stories live. Discover now