#48 Ryoma x Tachi (1)

2K 96 3
                                        

Vương quốc rồng có một khu rừng bí mật, nơi đó nghe nói có tất cả loại thảo dược hiếm mà dược sư nào cũng muốn, có loài thú cổ đại mà ai cũng muốn nhìn thấy một lần. Đã có nhiều người bước vào đấy để tìm những thứ quý hiếm ấy không biết tại sao lúc trở ra lại hoàn toàn mất trí nhớ, thậm chí có kẻ trở thành kẻ ngốc.

Sau rất nhiều năm, chẳng ai muốn đi vào đó nữa ngoại trừ hắn.

"Ngươi muốn vào đó thật à ông bạn già, già rồi muốn tìm thứ gì mới mẻ sao?"

"Ta chỉ mới 40 thôi Lữ tướng quân"

Ryoma nói, hắn chẳng già đến mức lẩm cẩm, vừa đủ để muốn trải nghiệm thứ khác thôi, hắn muốn khám phá nơi mới.

"Dù gì cũng cẩn thận nhá, đừng đi vào rồi ra quên mất anh em là được" Lữ Bố vỗ vai hắn sau đó rời đi, ngày hôm sau Ryoma liền xuất phát.

Hắn nằm trên ngựa, con ngựa đi rất chậm nên hắn chẳng sợ, trên tay là ghi chép của những người trước đấy vào khu rừng, nó được viết hẳn thành sách.

"Có một người trấn giữ khu rừng, đó là lí do nhiều người đi vào mà ra lại mất trí, đó là một --- ---- rất đẹp, nó bị phong ấn trong đó bởi một nhà sư đã đem lòng yêu nó và đặt lên lời nguyền nếu ai nhìn thấy nó và bị sắc đẹp ấy mê hoặc sẽ --- trí và bị tấn công bởi --- --- c-- -h- --" Quyển sách thật sự rất cũ, hắn có thể đoán ra chữ mất trí nhưng chữ trước 'rất đẹp' kia thì đoán không ra, đã là sư còn đem lòng yêu, rồi đặt lời nguyền.

"Lời nguyền sẽ được giải khi mà --- ---- ----- --- ----- t--- ---g, người kia ---g --- t--- --n- thì --- --n- sẽ được giải thoát, chết tiệt sao cứ rách đúng chỗ thế" Hắn cáu gắt ngồi dậy, xém ngã ngựa, quyển sách này rách đủ chỗ, đọc không nổi mà.

"Đến rồi này" Con ngựa dừng lại, hắn ngẩng đầu lên phía trước là đường vào khu rừng, ở đây hoàn toàn có một con đường dẫn vào trong, đường được làm bằng loại đá gì đó rất đẹp nhưng hắn không đi đường đấy, hắn đi qua bụi cây mà vào.

Cái gì có sẵn thì không nên sử dụng khi chưa biết độ nguy hiểm, đó là hắn nói, đi qua bụi cây có lẽ nguy hiểm nhưng trong đầu hắn nghĩ nó an toàn.

Đi tầm nửa tiếng hắn quả thật tìm được rất nhiều thảo được hiếm cùng vài con thú hiếm, hắn chỉ hái ít thảo dược trị thương cùng vài con thú trông khá ngon để chuẩn bị cho bữa tối.

"Hôm nay thế này được rồi, nghỉ thôi" Ryoma ngồi xuống một gốc cây, đốt lửa lên, nó đâu có nguy hiểm như mọi người nói đâu nhỉ.

Đêm khuya ở đây rất lạnh, hắn thề, hắn tỉnh ngang 3-4 lần trong một đêm vì lửa yếu, gì mà lạnh khiếp.

Sau đó hắn cuối cùng cũng được ngủ yên khi nhiệt độ đã hạ xuống.

Hắn mơ, mơ về khoảng thời gian lúc đi săn cùng cha 12-13 tuổi, hắn bị lạc trong rừng...

"Cha sẽ tìm được mình sớm thôi" Ryoma băng bó vết thương ở chân bằng một ít thảo dược tìm được ven đường, không hiểu sao lại bị lạc, hắn đành phải áp dụng kiến thức sơ sài cha dạy cho hắn để sinh tồn thôi.

[AOV] Tình TaWhere stories live. Discover now