#77 Zata x Laville (2)

1.9K 166 15
                                    

Một
Hai
Ba
Bốn
Năm

Chỉ còn 5 ngày nữa là hắn sẽ phải trở về, sớm hơn do với dự định của hắn vì cha.

Ngồi trên mõm đá, nghiêng mắt nhìn nhân ngư chơi đùa bên cạnh, trong lòng hắn ấm áp lạ kì sau đó là một tia lạnh giá, hắn đang băn khoăn làm thế nào để có thể đem Laville về theo.

Việc này chẳng đơn giản vì Laville là người cá, không biết liệu có ra khỏi nước được không, mà không chắc liệu cậu có đồng ý việc đi cùng với hắn.

Trời rất nhanh sập tối, lần này hắn lại không về nghỉ mà bay lượn trên bầu trời, Laville chứng kiến tất cả.

"Trên đó mát không ạ?"

"Lạnh lắm, em sẽ không thích đâu, dưới biển tốt hơn nhiều"

Zata đáp xuống bên cạnh em, gương mặt em vẫn tràn đầy sự hứng thú khi nhìn đôi cánh của hắn.

"Đừng nhìn nữa, không đưa em lên được"

Cảm giác bực dọc nổi lên trong người em, vì tức giận mà em bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi nhưng trong mắt Zata nó lại giống làm nũng hơn.

Ngồi xuống mõm đá thường ngày, Laville cũng nhanh chóng bơi tới ngồi bên cạnh hắn.

Nhìn bầu trời xanh, trong đầu hắn lại tràn ngập suy nghĩ, về rất nhiều thứ. Còn Laville em biết hắn đang suy nghĩ nhưng về cái gì thì em không rõ, nên để không làm phiền em chỉ ngồi cạnh hắn thôi.

"Laville..."

Sau một khoảng thời gian yên tĩnh hắn cuối cùng cũng cất lời.

"Dạ?"

Em đáp lại.

"Em...có muốn theo anh không..."

"?"

"Anh sắp phải rời đi rồi"

Rời đi, có nghĩa là sẽ rời bỏ em...

Không, không chịu, không chịu đâu!!

"Anh, anh đi đâu?" Trong lòng loạn thành một đóng, Laville bây giờ chỉ muốn giữ hắn ở lại, hắn không được phép đi, đi rồi lỡ không gặp nhau nữa thì sao, em không muốn chút nào.

Nhìn bộ dạng sắp khóc của em, hắn có chút bối rối, hình như Laville hiểu nhầm ý của hắn rồi.

"Ư oa không chịu đâu anh không được đi huhu oa" Bỗng chốc Laville khóc oà lên làm Zata luống cuống, với cái cử như hắn thì dỗ trẻ con là chưa bao giờ.

Luống cuống bế em ngồi lên đùi, dù cho hắn xoa lưng hay lau nước mắt cho em đến nhường nào thì Laville vẫn khóc không thôi, cả cuộc đời hắn chưa bao giờ phải chịu cái cảnh này.

Khóc một hồi thì Laville bắt đầu nấc cụt, rồi một lúc sau thì nước mũi tèm lem. Một hồi khóc liền trở thành vừa khóc vừa nói.

"U oa...anh không ức.. không được đi ức oa...không được bỏ em oa"

"Laville anh đâu có bỏ em đâu! Chỉ là anh muốn hỏi liệu em có thể đi theo anh được hay không thôi"

Phải mất vài chục phút thì Laville mới ngưng khóc nhưng mắt cũng sưng húp lên.

"Laville bây giờ nghe anh nói được không"

[AOV] Tình TaWhere stories live. Discover now